Chương 7: (Vô Đề)

Hai người một trước một sau tới phòng VIP, căn phòng hình chữ nhật không tính là lớn, nhưng để cho hai người tập luyện thì cũng vẫn thoải mái. Hơn nữa, bởi vì phòng tập ở trên tầng cao, từ cửa sổ sát đất bên cạnh có thể thấy rõ khung cảnh ngựa xe như nước trong đêm tối, các vách tường còn lại đều là gương khiến cho căn phòng trông có cảm giác lớn hơn nữa.

Tiêu Kiều ngơ ngác tới bên cửa sổ, trông về thành thị xa xa, cùng lúc đó, Giang Lãm đã trải thảm yoga, chuẩn bị sắn những đồ cần dùng.

"Lại đây nào." "Ừm, vâng."

"Trước khi bắt đầu duỗi chân thì em ngồi lên đệm trước, nâng chân phải lên, chân trái duỗi thẳng, phải, chính là như vậy, nâng tay phải lên, cơ thể chậm rãi ngả xuống theo cánh tay."

Nghe anh thong thả giải thích, Tiêu Kiều chậm rãi làm theo, kéo căng cơ. "Á… cái này đau quá."

"Đừng nhìn, quan sát trong gương, đừng ngả người về phía trước, chỉ nhìn sang bên."

Đôi mắt đang nhìn xuống đất chậm rãi di chuyển nhìn về gương, điều đầu tiên cô thấy không phải bản thân mà là đôi mắt anh.

Hai người chạm mắt nhau, không ngờ người không chịu được đầu tiên lại là Giang Lãm, anh vội vàng nhìn sang chỗ khác.

"Đổi chân."

"Được rồi, lần này tách hai đùi ra, người ngả ra trước, bụng chạm xuống đất chứ không phải đầu."

Tiêu Kiều như người gỗ tại động tác này, cơ thể gập tới 30 độ là không xuống nổi nữa.

"Xuống nữa, đừng dừng lại."

"Huấn luyện viên ơi… không thể xuống được nữa rồi…" "… Thoạt nhìn trông em, rất mềm mà."

"Thoạt nhìn chỗ nào, ngực sao?" "…"

"Đúng là rất mềm, có cơ hội sẽ cho anh sờ." "… Đừng nói lung tung, để anh giúp em."

Nói rồi, Giang Lãm đi ra sau cô, cong lưng, tay đặt trên lưng cô, khẽ dùng sức ấn xuống, trông thì không dùng sức nhưng lại rất đau đớn.

"A a a a a a a!!!"

"Đau đau đau đau đau đau!!!" "Này này này này này này!!!" "Á á á á á á!!!"

Cô kêu lớn, át cả tiếng đếm ngược 30 giây của anh.

Trong 30 giây này, bởi vì đau đớn nên Tiêu Kiều nhắm chặt hai mắt, cho anh cơ hội nhìn cô cẩn thận qua gương.

Thật ra dáng vẻ của cô không khác biệt lắm so với những gì anh tưởng tượng, tuy rằng trông có vẻ nhỏ nhắn yếu ớt, nhưng lại không khiến người ta thấy ghét chút nào, ngược lại còn thấy đáng yêu.

Bởi vì cô đang gập người về phía trước, bộ ngực cũng bị ép xuống theo, khe rãnh vốn đã có thể thấy rõ lại càng rõ hơn, dưới sự hỗ trợ của bra trắng càng trở nên thần bí.

Mắt đảo qua giữa hai chân cô trong gương, anh không dám nhìn thêm nữa. "30, thả lỏng nào."

Tay anh vừa rời khỏi lưng, cuối cùng Tiêu Kiều cũng không còn áp lực, phần bên trong bắp đùi lại vẫn đau như cũ.

"Hức…"

Giang Lãm bên cạnh đang muốn bỏ chạy bỗng nghe thấy tiếng kêu này, cơ thể cứng đờ, vừa rồi đã nhìn thấy thứ không nên, giờ lại bị âm thanh này kích thích, trong đầu đột nhiên xuất hiện hình ảnh cô ở trên giường mình.

"A… shh…"

Lại một lần nữa, trong đầu là cảnh cô đong đưa trên giường.

Mặt anh càng ngày càng đỏ.

"Ưm… huấn luyện viên ơi em đau quá…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!