Nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, dưới lầu truyền đến tiếng bước chân "rầm rầm rầm", hai cảnh sát bước lên, sau đó một giọng nói lạnh lùng trầm ấm vang lên.
"Cô ấy cao 169.35, sải tay 170.12, chiều cao khi nhón chân là 173.15, trong khi chiều cao của anh là 179.30. Vết thương trên vai là do vật sắc nhọn từ trên xuống chém, ước tính tối thiểu chiều cao của đối phương phải trên 185. Cô ấy là đi cà kheo để c.h.é. m anh sao?"
Yên lặng như tờ.
Môi người đàn ông mấp máy hai cái: "Anh, anh là ai vậy?"
Ngô Vọng tháo khẩu trang: "Tôi là pháp y, hôm qua vừa gặp mặt."
Đám đông cười rộ lên.
Người đàn ông nhìn thái độ của mấy cảnh sát và Ngô Vọng đối với tôi, mắt đảo một vòng: "Các anh có phải đang bao che tội phạm không? Vì cô ta đẹp đúng không?"
Đám đông lại xôn xao bàn tán, mẹ tôi có vẻ rất tự hào: "Không nhìn xem là ai sinh ra à."
...
Mẹ, hình như đây không phải là lời khen con.
Ngô Vọng từng chữ từng câu: "Cô ấy có bằng chứng ngoại phạm."
Mọi người lập tức ngây người, tất cả đều nhìn Ngô Vọng.
"Cô ấy ở bên tôi cả đêm."
10
Mặt tôi đỏ bừng như con tôm hùm luộc chín.
Ngô Vọng lại thản nhiên như không có gì, thậm chí còn gật đầu cười với đám đông hóng hớt.
Tôi trừng mắt nhìn anh ấy bằng ánh mắt sát khí, loại người này có thể độc thân từ trong bụng mẹ ư?
Mẹ tôi quả không lừa tôi, đàn ông càng đẹp trai càng biết lừa người.
Đám đông vây quanh ai nấy đều mắt sáng rỡ, thì thầm to nhỏ nhìn chúng tôi.
Còn mẹ tôi thì cười như hoa nở, nhìn Ngô Vọng như nhìn đứa con trai lớn tự nhiên từ trên trời rơi xuống.
Lần này thật sự hi sinh lớn, ngay cả thanh danh trong nửa đời đầu của mình cũng mất rồi, tôi chỉ có thể may mắn là các sư huynh sư tỷ không biết.
Một tiếng hét lớn phá tan ảo mộng của tôi.
"Thiên... thầy Bộ, tôi nghe thấy gì vậy!!!"
Tiểu Lưu cầm linh khí, trừng mắt nhìn thẳng vào tôi và Ngô Vọng.
Tôi chọn cái chết.
Cảnh sát vẫn đưa tất cả chúng tôi về đội cảnh sát, hỏi riêng từng người về tình hình, đương nhiên, vì tôi có bằng chứng ngoại phạm đầy đủ, nhanh chóng được thả vô tội.
Còn gia đình kia lại bị nghi ngờ vu khống, còn làm giả bằng chứng tôi gây thương tích, tạm thời bị tạm giữ để lấy lời khai.
Đội trưởng Ngôn mời tôi vào văn phòng, không nói một lời cảm ơn nào, ánh mắt sắc bén nhìn tôi như nhìn tội phạm: "Khai đi."
Tôi đem những gì tìm hiểu được từ con ma kể hết ra.
Vào ngày xảy ra vụ án, cô bé gái đột nhiên cảm thấy hai tay không nghe lời, cầm d.a. o thái rau đ.â. m liên tục vào người mình. Lúc đó cha mẹ và em trai cô bé đều ở bên cạnh, nhưng lại làm ngơ trước tiếng kêu cứu của cô bé, trơ mắt nhìn cô bé tự hành hạ bản thân một cách điên cuồng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!