Lâm Dư Tình là diễn viên chính của bộ điện ảnh "Tình dài lâu" vừa mới đóng máy, đêm nay đoàn làm phim mở tiệc chúc mừng tại khách sạn Bác Sơn cũng ngay tại tầng 32, tiệc đóng máy và lễ đàm phán hợp đồng của Cố thị và Hoài Mộng diễn ra ở hai phòng tại hai bên hành lang.
Lâm Dư Tình chán việc phải ứng phó với sự nịnh hót a dua và bồi rượu liên tục của đoàn phim, nên bỏ ra ngoài hít thở không khí, không nghĩ lại may mắn gặp được một màn "kẻ cắp gặp bà già" đầy phấn khích ở cửa phòng vệ sinh này.
Người đại diện Chu Đồng của giải trí Hoài Mộng là một con quỷ đói sắc nổi danh trong giới làm nghề, ăn cả nam nữ, bắt nạt kẻ yếu, ưu điểm duy nhất là rất hậu đãi đối với những nghệ sĩ đã qua tay mình, gã lại am hiểu tâm lí coi trọng danh lợi của người mới có gặp nạn cũng không dám nên tiếng, vì vậy bắt chẹt người mới bao năm vẫn chưa bao giờ bị lật xe.
Không ngờ được thế mà hôm nay lại lật thuyền trong mương, rơi vào tay một con sói đuôi to giả trang thỏ trắng.
Lâm Dư Tình cẩn thận đánh giá người trẻ tuổi xa lạ trước mặt, không biết là do dung mạo xuất chúng, hay là do ánh mắt khi "làm chuyện xấu" xong bị bắt gặp vẫn ung dung không sợ, tất cả đều khiến cho người khác phải khắc sâu ấn tượng.
Thương Hành vạn không ngờ đến sẽ gặp Lâm Dư Tình ở tình huống này.
Vị này không phải là người đứng đầu trong nhóm nam phụ nguyên tác, chẳng qua anh ta đang là ảnh đế nổi bật nhất hiện nay, từ báo chí tin tức cho đến quảng cáo trên vô tuyến đều là hình ảnh của anh ta, người được nhận lượng ánh sáng lớn như vậy, giả bộ không biết cũng rất khó.
Thương Hành nhanh chóng nhớ lại một chút quá trình nam chính nguyên tác quen biết với ảnh đế, hình như là trong chương trình gameshow ra mắt đầu tiên của nam chính. Bây giờ, đối với Lâm Dư Tình mà nói, hắn chỉ là một người qua đường lạ lẫm.
"Bịch" một tiếng vang lên, người đại diện vừa bị đấm ngã trong buồng cuối cùng cũng bò lên khỏi mặt đất.
Nhìn thấy Lâm đại ảnh đế đứng ở cửa, mặt Chu Đồng lúc trắng lúc xanh, so với việc bị Thương Hành vô danh nắm nhược điểm, gã hiển nhiên càng sợ hãi Lâm Dư Tình lời nói có trọng lượng trong giới giải trí hơn.
Chu Đồng xấu hổ mà xả một tiếng cười: "Lâm, Lâm lão sư, trùng hợp thế, sao ngài cũng ở…"
Lâm Dư Tình cười cười, vẻ mặt thản nhiên: "A, bên cạnh là tiệc đóng máy "Tình dài lâu", tôi ra ngoài hóng gió chút. Hai vị đây – có cần hỗ trợ không?"
Anh ta nhìn về phía Thương Hành, cả người vờ như dựa trên khung cửa, dáng người chuẩn mẫu 1.88m cân xứng lại cao ngất, không mặc áo khoác, tay áo sơmi được xắn lên tới khuỷu tay, để lộ ra hai đoạn cánh tay rắn chắc.
Trước khi xuyên vào sách anh cũng đã diễn không ít phim hành động, thậm chí làm cả diễn viên đóng thế, nếu cần động thủ, không phải là không tạo ra được một thế võ đẹp.
Chu Đồng âm thầm đánh trống ngực, gã không tiếp xúc nhiều với cấp bậc tai to mặt lớn như Lâm Dư Tình, chỉ nghe nói đối phương là một tên mười phần trọng sắc, thậm chí trong một bài phỏng vấn đã công khai công bố "Mỹ nhân phạm sai lầm là có thể tha thứ", khiến cho dư luận phải xôn xao.
Thằng nhãi này rõ ràng luôn giữ tình trạng độc thân, nhưng vẫn ra vẻ phong lưu đa tình như tình thánh, ra tay giúp đỡ cho hồng nhan lam nhan không phải chỉ một hai lần, nếu không, lấy đâu ra nhiều tin tức tình ái như thế?
Nếu như Thương Hành nhân cơ hội có mặt Lâm Dư Tình làm lớn chuyện… Chu Đồng rơi mồ hôi đầy đầu, thế thì thật là không sống nổi!
Gã gần như dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn về phía Thương Hành, người kia rũ mắt xuống, nghiêng người, không nhanh không chậm mà nói: "Lâm lão sư chắc là không biết, vừa rồi tôi và Chu tiên sinh có chút hiểu lầm nhỏ, cũng không phải chuyện lớn gì, đã giải quyết rõ ràng, ngài nói có phải hay không, Chu tiên sinh?"
Lần quanh co này, lưng Chu Đồng gần như thấm đẫm mồ hôi, rõ ràng là Thương Hành cho gã hạ bộ, giờ phút này gã vẫn không tự chủ được sinh ra vài phần cảm kích đối với cuồng đồ đã nắm được nhược điểm của gã vì đã không vạch trần.
Chu Đồng xoa xoa cái trán đầy mồ hôi, hít sâu một hơi, miễn cưỡng cười: "A, đúng đúng, một sự hiểu lầm nhỏ, hiểu lầm nhỏ thôi."
Thương Hành cười ngại ngùng: "Lâm lão sư, tôi là người hâm mộ của anh, may mắn được gặp, anh có thể kí tên không?"
Nói xong vươn tay phải ra, mở lòng bàn tay, nhìn chăm chú đối phương.
Lâm Dư Tình ngẩn người, chợt kịp phản ứng, lấy một chiếc bút tùy thân từ trong túi áo, lưu một dòng rồng bay phượng múa lên lòng bàn tay hắn.
Thương Hành vừa lòng mà thu hồi tay, làm tư thế mời: "Vậy không quấy rầy Lâm lão sư."
Thương Hành khí định thần nhàn và Chu Đồng cử chỉ cứng ngắc một trước một sau rời khỏi buồng vệ sinh, Lâm Dư Tình tựa vào cạnh cửa nhìn bóng dáng hai người biến mất trên hành lang, hơi hơi híp mắt, lặng lẽ nhếch khóe miệng lên.
Anh lấy ra một chiếc hộp trong túi áo, ngón tay kẹp một điếu thuốc ra ngoài, châm lửa, khói mông lung thở ra, ánh mắt tối đen như nhìn vào khoảng không, lại giống như đang ngưng tụ vào một nơi nào đó.
Năm ấy khi còn làm diễn viên, anh cũng từng diễn qua mấy vai phụ kinh điển, đánh chết anh cũng không ngờ sẽ có ngày mình lại xuyên vào nguyên tác tiểu thuyết thần tượng thô thiển đã bị nhà đầu tư đánh trượt trong lúc xét duyệt kịch bản.
Lâm Dư Tình trước khi xuyên vào sách từng là một diễn viên thất bại, vừa không có bối cảnh, cũng không có tài nguyên.
Tình huống vừa xảy ra trong phòng rửa tay này, anh cũng đã từng thấy, thế nhưng có thể hóa giải nguy cơ đảo khách thành chủ giống người trẻ kia thì thật là vạn trung vô nhất (tỉ lệ rất thấp).
Lâm Dư Tình chạy bảy tám năm làm diễn viên quần chúng, khó khăn tôi luyện một thân kỹ thuật diễn xuất, rõ ràng có một gương mặt không tầm thường nhưng tóm lại thời vận không tốt, chỉ có thể đóng một vài vai nhỏ không thu hút.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!