Hôm nay, tâm trạng của Hạ Duệ Phong rất tốt. Dù là ca làm việc buổi tối, nhưng cũng là một ngày đẹp trời. Đầu tiên, bản kế hoạch cho đại hội thể thao của hắn đã hoàn thành gần xong, chỉ còn kiểm tra lỗi chính tả và chỉnh sửa lại câu từ cho trôi chảy, sau đó có thể gửi lên lãnh đạo.
Tiếp theo, hắn hỏi Đặng Thành Ninh có hứng thú với việc đi cắm trại hay không, và Đặng Thành Ninh trả lời rằng cậu có thể thử.
Hắn cảm thấy sở thích của mình và Đặng Thành Ninh rất hợp nhau. Hơn nữa, Đặng Thành Ninh là người khá dễ chịu, bất kỳ hoạt động nào Hạ Duệ Phong đề xuất, dù cậu chưa từng thử qua cũng đều sẵn lòng thử một lần.
Sau ca làm buổi tối, xem phim xong, Hạ Duệ Phong dẫn Đặng Thành Ninh đi ăn lẩu. Ăn xong bước ra khỏi quán, Hạ Duệ Phong không còn ngửi thấy mùi nước hoa trên người Đặng Thành Ninh, thay vào đó chỉ có mùi lẩu bám đầy. Lúc này hắn mới nhận ra mùi lẩu đã ám vào bộ vest cao cấp của Đặng Thành Ninh.
Thế nhưng Đặng Thành Ninh không hề phàn nàn, chỉ cười và nói rằng quần áo rồi cũng phải đem đi giặt thôi.
Hạ Duệ Phong thầm nghĩ, tính cách của Đặng Thành Ninh thật tốt.
[Gia Bối]: Tôi sẽ tìm xem thời tiết đẹp thì chọn một chỗ gần gần có thể ngắm sao để cắm trại. Thứ bảy đi sớm, chủ nhật về.
[DCN]: Được.
Trước đây Hạ Duệ Phong đã đi cắm trại với bạn bè vài lần, nên việc dựng lều, nấu ăn ngoài trời đối với hắn không phải là vấn đề. Giờ chỉ còn chờ một ngày cuối thu mát mẻ, một bầu trời đầy sao và một địa điểm cắm trại có khung cảnh nên thơ là hoàn hảo.
Hạ Duệ Phong rất vui, nhanh chóng gửi bản kế hoạch lên lãnh đạo rồi tiện thể xem vòng bạn bè.
Nói đúng hơn là xem vòng bạn bè của Đặng Thành Ninh.
Vòng bạn bè của Đặng Thành Ninh trống trơn, chỉ có hai bài đăng. Một là về hoạt động đầu tiên của công ty, bài còn lại là một tấm ảnh chơi cầu lông với dòng trạng thái: Vận động một chút.
Bài cầu lông có ba lượt thích, đến từ vài bạn học cấp ba. Có vẻ bạn bè chung của hắn và Đặng Thành Ninh chỉ có ba người này.
Cả ba đều bình luận:
[Wow, đại thần, cuối cùng cậu cũng đăng lên vòng bạn bè.]
[Học thần giờ làm việc ở đâu rồi?]
[Ninh thần giờ làm quản lý tư vấn tại một công ty ở Hoa Thành, mấy người không biết à?]
[Hoa Thành à? Nghe nói cuối năm rồi, mức thưởng của quản lý thấp nhất cũng phải cả trăm triệu.]
[Ninh thần, rảnh thì đi đánh cầu lông chung nhé, tôi có thẻ thành viên ở sân Nam Khu.]
Xem ra trước đó Đặng Thành Ninh đúng là ít đăng bài chứ không phải chặn hắn khỏi vòng bạn bè.
Đúng lúc đó, một lời mời từ [Đông Tuyết] hiện ra.
Đông Tuyết chính là mẹ của Hạ Duệ Phong.
Hạ Duệ Phong tự hỏi: Mẹ lại định làm gì đây? Đừng nói là mời vào nhóm để nhận ưu đãi gì đấy nhé. Nhưng vừa ấn vào nhóm mới được mời, hắn suýt nữa tối sầm mặt mày.
Trong nhóm này có cả ba người nhà hắn, và cả Đặng Thành Ninh cùng mẹ của cậu ấy.
Tên nhóm là: Vui vẻ mỗi ngày
Hạ Duệ Phong: ……
Hắn vội nhắn tin riêng cho mẹ.
[Gia Bối]: Mẹ làm gì vậy??? Sao lại thêm con vào nhóm này?
Mẹ hắn không trả lời.
Mẹ của Đặng Thành Ninh nhanh chóng gửi một đoạn tin nhắn thoại vào nhóm. Hạ Duệ Phong bấm mở nghe.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!