Chương 23: (Vô Đề)

Hà Duệ Phong muốn bật cười, nhưng hắn cố nhịn.

"Cục cưng, em cứ nói thẳng ra. Sau đó, anh sẽ giải thích rõ ràng với em. Ba người đó, anh không hề có chút tình cảm nào, thậm chí ngay cả thiện cảm cũng không. Chúng anh chưa từng có bất kỳ hành động thân mật nào, không nắm tay, không chạm tóc, thậm chí còn chẳng tiếp xúc gần.

Anh chưa bao giờ coi mình có vướng bận gì với họ, nên mới kể lại chuyện đó với em như một điều hài hước.

"Hà Duệ Phong nhẹ giọng nói thêm:"Xin lỗi em, lần sau anh sẽ chú ý hơn.

"Hắn cúi xuống, hôn nhẹ lên môi Đặng Thành Ninh rồi tiếp tục:"Anh sẽ kể em nghe về kế hoạch của anh, được không? Em có thể quyết định chỉnh sửa, thêm bớt hay cắt bỏ tùy ý. Chờ anh một chút—

"Nói xong, Hà Duệ Phong đứng dậy, chạy vào phòng. Hắn lục tìm bản nháp kế hoạch mà mình đã thức cả đêm để viết. Sau khi tìm thấy, hắn quay lại, quỳ một gối xuống trước mặt Đặng Thành Ninh, một tay cầm tờ giấy nháp, một tay nắm chặt tay anh."Anh đọc cho em nghe nhé?

Đây chỉ là bản nháp thôi. Anh sợ trí nhớ mình không tốt, sợ lúc nhìn em rồi lại quên hết sạch…

"Đặng Thành Ninh khẽ đỏ mắt, đưa tay cầm lấy tờ giấy từ tay Hà Duệ Phong."Đừng đọc, để em xem."

Bản kế hoạch được viết khá ngắn gọn. Mặc dù có vài chỗ bị gạch xóa và chỉnh sửa, nhưng vẫn rõ ràng, dễ hiểu. Nó như một biểu đồ tiến trình của tình yêu, liệt kê từng giai đoạn mà hai người sẽ trải qua, và những việc nên làm ở mỗi giai đoạn.

Tóm gọn lại, kế hoạch gồm các bước: tìm hiểu sở thích và thói quen của nhau, ra mắt gia đình, giới thiệu bạn bè, hòa nhập vào cuộc sống của đối phương, cùng chung sống—

Và cuối cùng là ký kết các hiệp nghị pháp lý như quyền giám hộ, thừa kế và nuôi dưỡng, để mối quan hệ của họ có được sự bảo đảm về mặt pháp luật, tương tự như một cuộc hôn nhân hợp pháp.

Đặng Thành Ninh nhìn bản kế hoạch rất lâu.

Hà Duệ Phong có chút lo lắng, cẩn thận giải thích: "Anh không có ý ép buộc em ký vào mấy bản hiệp nghị đó. Em hoàn toàn có quyền cân nhắc, thậm chí từ chối. Anh chỉ muốn nói rằng, anh nghiêm túc muốn bên em với mục tiêu là một mối quan hệ lâu dài, nghiêm túc.

Dù đồng tính không thể chính thức kết hôn, nhưng ký kết những hiệp nghị này cũng chẳng khác gì kết hôn cả.Còn về chuyện gặp bạn bè hay gia đình, em cứ quyết định khi nào cảm thấy thích hợp. Tuy nhiên, anh nghĩ mình nên chính thức đến thăm mẹ em trước.

"Đặng Thành Ninh đặt tờ giấy xuống, khuôn mặt vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, nhưng đôi tay anh run nhè nhẹ, tiết lộ tâm trạng đang rối bời."Em có thể chỉnh sửa nó bất kỳ lúc nào.

Làm sao sửa, khi nào sửa, đều do em quyết định.

"Hà Duệ Phong nói thêm,"Em không cần phải cảm thấy áp lực gì cả, và em cũng luôn có quyền từ chối.

"Đặng Thành Ninh im lặng một lúc rồi khẽ nói:"Em không hiểu.

"Hà Duệ Phong nghiêng người lại gần để xem bản kế hoạch, kiểm tra xem có chỗ nào mình viết khó hiểu không."Chỗ nào em không rõ?

"Đặng Thành Ninh thu lại tờ giấy, nhìn thẳng vào mắt hắn và chậm rãi nói:"Không phải kế hoạch, mà là anh.Anh?

"Hà Duệ Phong ngơ ngác chỉ vào mình, hoàn toàn bất ngờ."… Sau khi tốt nghiệp cấp ba, chúng ta đã không gặp nhau suốt mười mấy năm. Mãi đến vài tháng trước, mình mới gặp lại.

Trong mấy tháng đó, số lần gặp nhau của chúng ta cũng chẳng nhiều…

"Đặng Thành Ninh ngừng lại một lúc, như đang cố gắng diễn đạt điều mình muốn nói."Vậy mà tại sao anh… đột nhiên thích em?

"Câu hỏi khiến Hà Duệ Phong sững người. Hắn thực sự không hiểu tại sao Đặng Thành Ninh lại liên tục hỏi đi hỏi lại như thể không tin vào tình cảm của hắn. Thích Đặng Thành Ninh, chẳng lẽ cần lý do sao?"Cục cưng, vậy em thích anh vì cái gì?

"Hà Duệ Phong nhẹ nhàng hỏi. Đặng Thành Ninh bị hỏi ngược lại, bối rối đến mức lắp bắp:"Em… em…

"Hà Duệ Phong khẽ mỉm cười, tiếp tục:"Anh mới là người thấy khó hiểu đây. Em ưu tú như vậy, hoàn mỹ như vậy, sao lại thích anh? Quay lại thời cấp ba, ai mà ngờ được có ngày em sẽ đồng ý ở bên anh? Trong suốt ba năm đó, người tỏ tình với em không tới tám mươi thì cũng phải tròn một trăm.

Với nhiều người thích em như vậy, chẳng lẽ em đều hỏi họ lý do sao?

"Đặng Thành Ninh không trả lời. Hà Duệ Phong không bỏ qua, hỏi lại:"Em có hỏi không?Không, không quan tâm.

"Đặng Thành Ninh cuối cùng cũng nói, giọng hơi khó chịu:"Chẳng phải vì mặt mũi và thành tích của tôi thôi sao.

"Đúng là dễ trả lời thật. Gương mặt đẹp và thành tích xuất sắc chẳng lẽ là thứ ai cũng có sao? Hà Duệ Phong bật cười:"Anh đây chẳng có hai thứ đó, vậy mà em vẫn thích anh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!