Sau khi nhận được tin tức về Đặng Thành Ninh, Hà Duệ Phong trằn trọc suy nghĩ rất lâu.
Hắn nghĩ về từng lời nói, hành động của Đặng Thành Ninh trong hai ngày qua, nghĩ về biểu hiện của mình, nghĩ về sự bị động của Đặng Thành Ninh, nghĩ về sự chủ động quá mức của bản thân, nghĩ về việc kế hoạch của mình đã vượt ngoài sự chuẩn bị, nghĩ về sự im lặng chấp nhận của Đặng Thành Ninh…
Nghĩ tới mức không chịu nổi, Hà Duệ Phong bật dậy khỏi giường, ngồi vào bàn làm việc, lấy vở và bút ra, bắt đầu nghiêm túc viết lại kế hoạch yêu đương của mình.
Yêu đương hẳn phải bắt đầu từ việc hẹn hò, gặp mặt, trò chuyện, giao tiếp, tìm hiểu sở thích của nhau: thích ăn gì, thích xem thể loại phim nào – những điều này cả hai đã làm từ ngày đầu tiên gặp gỡ trong buổi xem mắt.
Dù Đặng Thành Ninh đã nói ngay từ đầu đây chỉ là hẹn hò giả, nhưng rõ ràng họ đã thực sự gặp gỡ, cùng ngồi xuống trò chuyện và ăn cơm rất nhiều lần. Đặng Thành Ninh hợp ý hắn đến mức đáng kinh ngạc: sở thích phim ảnh, thể thao đều giống hắn.
Chẳng lẽ từng ấy sự tìm hiểu vẫn chưa đủ sao?
Tiếp theo phải đến giai đoạn thân mật hơn, bắt đầu từ nắm tay rồi đến ôm ấp – bước này, Hà Duệ Phong thừa nhận mình đã quá vội, hành động như một kẻ liều lĩnh, không thể kiềm chế sau khi tỏ tình.
Có lẽ hắn đã làm Đặng Thành Ninh hoảng sợ?
Nhưng Đặng Thành Ninh lại nói thích hắn.
Cẩn thận nghĩ lại, từ lần đầu gặp gỡ trong buổi xem mắt, Đặng Thành Ninh chưa từng từ chối bất cứ đề nghị hay hành động nào của hắn, dù là một bữa cơm hay một nụ hôn.
Hà Duệ Phong liệu có bỏ qua cảm xúc thật sự của Đặng Thành Ninh?
Những cảm xúc mơ hồ bị chôn vùi từ thời cấp ba, những cảm xúc từng bị áp lực đè nén sâu trong ký ức, dường như đã bị đánh thức sau lời tỏ tình, ùa về một cách mãnh liệt.
Điều đó khiến Hà Duệ Phong bỗng cảm thấy bối rối và chùn bước.
Nhưng nghiêm túc suy xét, có lẽ đối với Đặng Thành Ninh, họ chỉ là hai người bạn học cũ lâu ngày không gặp, mối quan hệ vốn chẳng thân thiết gì, vẫn đang trong giai đoạn làm quen lại. Ấy thế mà hắn lại vội vàng kéo cả hai vào một mối quan hệ tiến triển mạnh mẽ.
Hà Duệ Phong viết ba chữ kế hoạch yêu lên trang giấy, rồi rơi vào trầm tư sâu sắc.
Thứ Tư là một ngày vô cùng bận rộn. Hà Duệ Phong chỉ có thời gian nghỉ trưa để nhắn hai tin cho Đặng Thành Ninh, sau đó lại bận bịu đến tận hơn chín giờ tối.
Về đến nhà, hắn rửa mặt xong rồi nhắn tin cho Đặng Thành Ninh, báo rằng mình đã về nhà.
[DCN: Vất vả rồi.]
[Gia Bối: Hai ngày nay anh bận lắm, mệt chết đi được, không có cách nào tìm em.]
[DCN: Ừm.]
[Gia Bối: Thứ Bảy tối em có rảnh không? Chúng ta đi ăn cơm nhé?]
[DCN: Được.]
Nhìn chằm chằm vào điện thoại một lúc, Hà Duệ Phong không nhịn được mà gọi một cuộc trò chuyện bằng giọng nói cho Đặng Thành Ninh.
Đặng Thành Ninh bắt máy rất nhanh.
Cả hai nói alo rồi rơi vào im lặng.
Hà Duệ Phong nghĩ, thì ra chúng ta chưa từng gọi điện thoại cho nhau sao? Không ngờ lại lúng túng như vậy, cả hai chẳng ai biết phải bắt đầu nói về chủ đề gì. Khi họ ăn cơm hay xem phim cùng nhau, thường chẳng cần nói quá nhiều. Không có chủ đề, họ có thể ăn uống hoặc bàn về bộ phim vừa xem.
Nhưng khi chỉ có một cuộc điện thoại đơn độc, Hà Duệ Phong mới nhận ra, hóa ra giữa họ vẫn còn xa lạ.
"Buổi tối em thường làm gì?" Hà Duệ Phong mở lời.
"… Sao vậy? Buổi tối… ở nhà xem phim." Đặng Thành Ninh đáp, giọng có chút nghi hoặc.
Phim gì vậy?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!