Chương 10: (Vô Đề)

Hạ Duệ Phong đặt vali xuống, gọi điện thoại cho lễ tân và giải thích tình hình, đề nghị đổi sang phòng khác.

Giọng nhân viên lễ tân lịch sự vang lên:

"Thưa anh, phòng anh đặt thuộc gói khuyến mãi nên không thể thay đổi được. Có điều gì anh không hài lòng về phòng không ạ? Chúng tôi sẽ cố gắng hỗ trợ."

Không thể đổi phòng sao?

Hạ Duệ Phong bối rối. Anh bật loa ngoài để Đặng Thành Ninh nghe thấy. Đặng Thành Ninh nghiêng người tới, nhẹ giọng:

"Vậy tôi tự trả tiền nâng cấp phòng."

"Anh muốn đổi sang loại phòng nào ạ? Để tôi kiểm tra cho anh."

Đặng Thành Ninh yêu cầu phòng có hai giường. Nhưng lễ tân trả lời rằng khách sạn đã hết loại phòng đó vì cuối tuần quá đông khách.

"Nếu anh lo ảnh hưởng đến giấc ngủ, chúng tôi có thể cung cấp bịt mắt và nút tai cho anh."

"Không cần đâu, cảm ơn." Hạ Duệ Phong cúp máy.

Cả hai chìm trong sự im lặng ngại ngùng.

Hạ Duệ Phong gãi đầu cười gượng:

"Sofa rộng mà. Tôi ngủ sofa là được."

Đặng Thành Ninh liếc anh một cái, nhẹ nhàng nói:

"Cậu cao lớn thế kia, để tôi ngủ sofa đi."

Hạ Duệ Phong không muốn để anh ngủ sofa chút nào. Đặng Thành Ninh trông mỏng manh như thế, làm sao có thể ngủ trên chiếc sofa cứng nhắc?

Không tranh cãi nữa, Hạ Duệ Phong sắp xếp hành lý rồi nhìn đồng hồ. Ba mẹ gọi điện giục họ xuống ăn trưa ở nhà hàng.

Nhà hàng cách phòng khá xa nhưng không khí trong lành, Hạ Duệ Phong đề nghị đi bộ. Đặng Thành Ninh gật đầu đồng ý.

Dưới tán cây xanh mát, Hạ Duệ Phong thầm nghĩ:

Cậu ấy hiền lành và dễ chịu thế này, sao vẫn còn độc thân nhỉ?

Có lẽ cậu ấy khó tính khi chọn người yêu.

Bước qua cây cầu đá nhỏ, nghe tiếng nước suối chảy róc rách, Đặng Thành Ninh đột nhiên nói khẽ:

"Hình như mẹ tôi… hiểu lầm chúng ta rồi."

Hạ Duệ Phong dừng lại, nhìn anh đang áy náy.

"Là do tôi. Tôi nhắc tới chuyện cắm trại, khiến họ nghĩ rằng quan hệ của chúng ta tiến triển nhanh…"

Hai người nhìn nhau, ngượng ngùng.

"Thôi, ăn cơm đã. Rồi tính tiếp." Hạ Duệ Phong cười bất lực.

Đặng Thành Ninh không nói gì, chỉ gật đầu nhẹ.

Hạ Duệ Phong dẫn anh men theo con đường mòn chậm rãi leo lên núi.

Cảnh núi thật đẹp, không khí trong lành. Hạ Duệ Phong cố tìm chủ đề để trò chuyện với Đặng Thành Ninh. Dù tâm trạng không tốt lắm, Đặng Thành Ninh vẫn lịch sự trả lời từng câu hỏi, cố gắng nở nụ cười nhẹ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!