Trong lúc Tề Lạc Nhân đang điên cuồng chạy thoát thân thì tìm về được chút lý trí, cậu biết kẻ cuồng giết người thể lực kinh người, cứ một mực chỉ dựa vào chạy thục mạng tuyệt đối sẽ không thoát khỏi hắn.
Cậu nhất định phải dựa vào địa hình đá rớt hắn!
Phía trước không xa chính là phòng phá thai, Tề Lạc Nhân nhớ lại vài tiếng trước bác sĩ Lữ đã từng giới thiệu cho cậu kết cấu phức tạp của phòng.
Khi ấy cậu thậm chí còn cùng bác sĩ Lữ đi qua một vòng trong phòng phá thai, cậu nhớ rõ ràng hoàn cảnh nơi đó, nếu muốn quăng tên đó lại, e rằng chỉ có nơi đó là có thể!
Tim cậu đập tứ tung, uốn người trốn vào phòng phá thai.
Trong nháy mắt nhảy vào lối đi bệnh nhân, Tề Lạc Nhân dựa vào kinh nghiệm chuyên môn biết bao nhiêu năm của mình, trong đầu nhanh chóng phác họa ra bản vẽ kết cấu của phòng phá thai.
Kênh bẩn, lối đi bệnh nhân và lối đi bác sĩ, tổng cộng có 3 cái cửa ra.
Kênh bẩn đang đóng, muốn ra ngoài chỉ có từ lối đi bác sĩ rời khỏi.
Đường đi của bệnh nhân trở ra là khu nghỉ ngơi hồi sức, bệnh nhân vừa phá thai xong sẽ ở đây nghỉ ngơi, đi về trước nữa là khu phẫu thuật, có một cửa kính ngăn cách, không khóa lại.
Nếu muốn thoát khỏi kẻ cuồng giết người, cậu hẳn là sau khi chui vào khu nghỉ ngơi lập tức quẹo phải, trở mình vào trong trạm y tá, sau đó từ trạm y tá lẫn vào phòng thay đồ nằm giữa văn phòng bác sĩ và trạm y tá! Phòng thay đồ có 2 cửa, trước tiên khóa lại, từ một cánh cửa khác lao ra, đi vào văn phòng bác sĩ, sau đó từ lối đi bác sĩ rời khỏi đây!
Kẻ cuồng giết người chưa từng đến đây, hắn không thể nào lập tức nhanh chóng đi đường vòng chặn đầu cậu từ một đường khác, nếu thế nhất định cậu có thể làm được!
Trong phòng phá thai một mảnh tối tăm, từ một nơi có ánh sáng chạy vào đây, trước mắt Tề Lạc Nhân là một màu đen, mắt cậu trong thời gian ngắn chưa kịp thích ứng với sắc tối thế này.
Cậu không dám ngừng bước, dựa vào chút kí ức chạy sáng hướng bên phải, nhưng chuyện ngoài ý muốn lại vào lúc này phát sinh, cậu vậy mà bị vấp đồ, nặng nề ngã xuống đất!
Trong phút chốc khi cơ thể cậu mất thăng bằng, Tề Lạc Nhân đột nhiên ý thức được đấy là gì
----- là cái ghế mà cậu dùng để đập chết quỷ hồn tập kích Tiết Doanh Doanh!
Này thật sự là một vở hài kịch đen tràn đầy sự châm biếm.
Bởi vì bỏ lỡ mấy phút thời gian ngắn ngủi, kẻ cuồng giết người đã xông vào phòng phá thai.
Tề Lạc Nhân đầu không thèm ngoảnh toàn thân đau nhức, bò trên mặt đất cố gắng đem cái ghế quét ngang ra sau lưng.
Một tiếng trầm đục vang lên, tên đó cũng ngã xuống đất, cưa điện nặng nề rớt xuống, trên mặt đất đánh lên một chuỗi tia lửa.
Cơ hội!
Tề Lạc Nhân không quan tâm quá nhiều, vùng vẫy đứng dậy.
Trong bóng tối cậu mơ hồ nhìn thấy kẻ cuồng giết người đang ở phía bên phải cậu, chắn đường đi vào trạm y tá.
Cậu khẽ cắn môi, chịu đựng cơn đau trên đùi chạy về hướng phòng phẫu thuật, dự định dùng đường dành cho bác sĩ của phòng phẫu thuật trốn thoát.
Sau lưng truyền đến tiếng gầm thét đầy giận dữ, kẻ cuồng giết người té ngã trên đất giơ cái ghế tàn tạ lên, ném thẳng về hướng cậu.
Tề Lạc Nhân đã xông vào được sau cánh cửa thủy tinh của phòng phẫu thuật, theo tiếng "Coong" cực lớn vang lên, cánh cửa chấn động vài cái.
Không vỡ!
Nếu có thể đem cánh cửa này khóa lại...! Trong lòng Tề Lạc Nhân lóe lên suy nghĩ, nhưng một giây sau đó cậu liền từ bỏ, bởi vì cậu đã thấy kẻ cuồng giết người khuất sáng mang theo cưa điện chạy về phía này!
Tề Lạc Nhân lần nữa co căng điên cuồng chạy, chạy vào trong lối đi bác sĩ, phía trước là cửa thoát, cậu ra sức đẩy
----- tiếng kim loại va chạm nhau kêu lên, cậu khó có thể tin được cúi đầu xuống, nhìn cánh cửa thủy tinh bị khóa bằng dây xích sắt.
Lối ra của đường dành cho bác sĩ, khóa lại rồi....
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!