Chương 30: Không có tình cảm

Đánh giá: 5.5 / 2 lượt

Nếu vừa rồi khi cô ở trong phòng tắm, Chu Dịch gọi cô muốn cô rót nước cho anh, thì cô vẫn có thể bào chữa cho Chu Dịch rằng đó là vô ý.

Nhưng bây giờ Khương Nghênh cơ bản có thể kết luận Chu Dịch chính là cố tình, cô tình để Triệu Sáng biết về mối quan hệ của hai người họ.

Khương Nghênh liếc nhìn Chu Dịch, nửa giây sau lạnh nhạt trả lời: "Được."

Khương Nghênh chỉ đáp một câu "Được", nhưng Triệu Sáng ở đầu bên kia cảm thấy ngột ngạt, vội vàng nói vài câu xin lỗi với Chu Dịch rồi cúp máy.

Cắt điện thoại, Khương Nghênh nhếch môi: "Anh cố ý?"

Chu Dịch biết rõ còn cố ý hỏi lại: "Cái gì?"

Khương Nghênh thở dài: "Nếu để người trong công ty biết tôi với anh có mối quan hệ mập mờ như thế này, thì đối với anh có lợi ích gì tốt?"

Chu Dịch dùng ngón tay khớp xương rõ ràng nghịch điện thoại, nhướng mi nhìn Khương Nghênh, cười nghịch ngợm nói: "Có thể để bọn họ cách xa em một chút."

Khương Nghênh, "..."

Đương nhiên Khương Nghênh không cho rằng Chu Dịch nói như vậy là vì thích cô.

Cô đoán Chu Dịch cho rằng bọn họ đã ngủ cùng nhau, anh không muốn cô bị người khác chạm vào, trước khi anh cảm thấy chán cô.

Hai người nhìn nhau, đáy mắt Khương Nghênh hiện lên vài điểm không vui: "Còn anh?"

Chu Dịch hơi nhướng mày, "Tôi làm sao?"

Khương Nghênh lặng lẽ nhìn anh: "Không cho phép người đàn ông khác đến gần tôi, còn anh thì sao? Tin tức bên lề không ngừng suốt ngày, chỉ nói riêng một tháng này thôi, tôi đã giúp anh giải quyết bao nhiêu chuyện xấu rồi?"

Đôi mắt đào hoa xinh đẹp của Chu Dịch nheo lại nói: "Em muốn tôi cắt đứt mọi quan hệ với những người phụ nữ đó à?"

Khương Nghênh: "Chu Dịch, tôi không phải anh, không tự phụ."

Chu Dịch, "..."

Chính bởi việc này mà buổi sáng cả hai người đã tan rã trong không vui.

Khi Khương Nghênh thay quần áo đi xuống lầu, Trần trợ lý đã giúp cô lái xe về đậu ở bãi đậu xe.

Khương Nghênh lái xe đến công ty, suốt đường đi trong lòng bực bội đến khó hiểu.

Lái xe tới công ty, Khương Nghênh đi trên chiếc giày cao gót bước vào văn phòng.

Vừa ngồi xuống, Triệu Sáng gõ cửa bước vào với kế hoạch mới đã chuẩn bị sẵn.

Bốn mắt nhìn nhau, cả hai đều rất lúng túng.

Triệu Sáng mỉm cười đưa bản kế hoạch cho Khương Nghênh: "Khương quản lý, đây là bản kế hoạch mới nhất, cô xem thử xem."

Khương Nghênh nhận lấy, khách sáo nói: "Triệu quản lý ngồi đi."

Triệu Sáng xách cái ghế bên cạnh sang một bên, ngồi ngay đối diện với Khương Nghênh, lén lút quan sát trong lúc Khương Nghênh cúi đầu đọc tài liệu.

Trước đây cũng chỉ là ngắm nhìn qua, chỉ cảm thấy rằng vẻ ngoài của Khương Nghênh là kiểu kinh diễm, là kiểu người mà người khác liếc mắt nhìn cũng có thể nhớ được.

Sau khi ngắm nhìn kĩ, Triệu Sáng nhận thấy cô không chỉ xinh đẹp về ngoại hình mà cái cách cô ấy nghiêm túc làm việc còn khiến người ta mê muội hơn, hơn nữa, cô còn lạnh lùng như một đóa hoa Kikyou, rất dễ kích thích ham muốn chinh phục của đàn ông.

Chẳng trách ngay cả một người đàn ông như Chu Dịch cũng có những tâm tư động lòng mà lẽ ra anh không nên có.

Triệu Sáng đang trầm tư, Khương Nghênh ngẩng đầu đẩy bản kế hoạch đến trước mặt ông ta, dùng đầu ngón tay chỉ lên một chỗ trên bản kế hoạch đó, nhếch môi nói: "Chỗ này cần phải chỉnh sửa lại. Chỉ là một vấn đề nhỏ thôi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!