Chương 70: “Bọn họ phải theo đuổi anh như em anh mới đỏ mặt.”

Đang lúc Chung Ngôn chọn đồ cho Hoàng Dương thì điện thoại Khâu Mộng Trường rung lên. Lương Đồng gọi tới hỏi anh đang ở đâu. Khâu Mộng Trường báo tên một trung tâm thương mại.

"Tới đó làm gì?"

"Đi mua quần áo với Hoàng Dương."

"Bao giờ mua xong?"

Khâu Mộng Trường nhìn chỗ tủ kính bên kia, bảo: "Chắc phải lúc nữa, vẫn đang chọn."

"Cửa hàng nào?"

Khâu Mộng Trường cười cười: "Làm gì? Em tới tìm anh à?"

"Ừ."

Khâu Mộng Trường thầm nghĩ ông chủ nhỏ dính người ghê.

Khâu Mộng Trường nói tên cửa hàng cho Lương Đồng. Chẳng bao lâu sau ông chủ nhỏ dính người đã xuất hiện ở cửa hàng. Trung tâm thương mại này nằm ngay cạnh trụ sở Hoàn Hạ, toạ lạc ở trung tâm thành phố, cũng thuộc sở hữu của Hoàn Hạ luôn.

Nửa tháng trước, Lương Đồng vừa mới tới đây thị sát tình hình kinh doanh. Lúc anh bước vào, cửa hàng trưởng lập tức nhận ra anh, hoảng hồn, lập tức cung kính cúi chào một cái: "Chủ tịch Lương."

Lương Đồng đáp: "Ừ."

Khâu Mộng Trường nghe tiếng nhìn sang. Hoàng Dương và Chung Ngôn cũng nhìn theo. Hoàng Dương còn đang cầm bộ suit khua tay múa chân trước mặt Khâu Mộng Trường. Hắn thấy Lương Đồng thì hơi bất ngờ: "Sếp Lương? Sao cậu lại ở đây thế?"

Lương Đồng bước qua bên đó. Cửa hàng trưởng cũng rảo bước ngay sau anh, thì thầm bảo nhân viên cửa hàng nhanh chóng đi pha trà.

Bộ suit trên tay Hoàng Dương hình như là muốn để cho Khâu Mộng Trường thử. Lương Đồng nhìn Khâu Mộng Trường hỏi: "Anh định mua suit à?"

"Không mua." Khâu Mộng Trường bảo.

"Tôi thấy bộ này hợp cậu ta nên bảo thử xem thế nào." Hoàng Dương bảo, "Mặc vào đảm bảo đẹp trai."

Lương Đồng cười lạnh một tiếng: "Anh ấy như thế, mặc gì mà không đẹp."

Khâu Mộng Trường cười nhéo nhéo tai Lương Đồng: "Anh như thế nào?"

"Về nhà soi gương là biết." Lương Đồng đáp.

Cửa hàng trưởng bưng trà tới, vừa tới đã thấy vị khách đẹp trai đang nhéo tai sếp lớn tập đoàn, hãi hùng đến nỗi suýt làm đổ cả trà: "Chủ tịch Lương, anh, anh uống trà."

Lương Đồng quay lại bảo: "Để đó đi."

"À, vâng." Cửa hàng trưởng đặt chén trà lên bàn.

"Chi phí của họ hôm nay cứ tính vào tài khoản của tôi." Lương Đồng bảo cửa hàng trưởng.

Hoàng Dương nghe vậy vội bảo: "Không cần không cần, tôi thanh toán rồi, sao lại để cậu trả hộ thế được."

Lương Đồng không nói thêm nữa. Tiền cũng thanh toán rồi, không thể nào bảo cửa hàng trưởng trả lại cho Hoàng Dương được, huống gì số tiền đó cũng không phải chuyển vào tài khoản cá nhân.

"Lát mọi người còn việc gì khác không?" Lương Đồng hỏi Khâu Mộng Trường.

Hoàng Dương sảng khoái bảo: "Không đâu, cậu mang người đi đi!"

Lương Đồng mang người đi thật. Lúc ở ngoài cửa còn quan tâm hỏi Khâu Mộng Trường: "Còn muốn mua sắm nữa không?"

Khâu Mộng Trường lắc đầu: "Không mua, vốn là bị Hoàng Dương tha tới đây, về nhà đi, muốn tắm cùng em, mệt cả ngày rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!