Trâu Minh lộ ra nụ cười đắc ý, cố ý thử Khâu Mộng Trường: "Bác sĩ, anh lo lắng gì chứ? Em đang kiểm tra vết thương của anh ấy thôi mà."
Khâu Mộng Trường cũng thấy mình phản ứng hơi quá. Không phải anh không nhận ra cậu ta cố ý. Nhưng mặc kệ có phải cố ý hay không, cậu ta sờ mặt Lương Đồng là thật, ngày càng dí mặt vào gần Lương Đồng là thật. Chỉ hai điểm này đã đủ làm Khâu Mộng Trường không thoải mái.
Khâu Mộng Trường cười, đưa ra một câu trả lời hợp tình hợp lý: "Cách một lớp băng gạc cậu cũng không thấy được gì, hơn nữa động tác của cậu mạnh có thể ảnh hưởng tới vết thương của cậu ấy."
Trâu Minh buông tay, cười híp mắt nhìn Lương Đồng, tiếp tục diễn: "Anh, anh xem bác sĩ quan tâm anh chưa kìa."
Lương Đồng không để ý cười, cố ý bảo: "Bác sĩ bệnh nhân quan hệ tốt thôi."
Khâu Mộng Trường nhìn Lương Đồng một cái, Lương Đồng nhướng mày với anh.
Đại khái là sau khi hỏi thăm tình hình sức khỏe xong xuôi, Khâu Mộng Trường lại dẫn một nhóm bác sĩ ra ngoài. Lương Đồng cần tắm nên đuổi Trâu Minh ra ngoài luôn.
"Một mình tắm nổi không?" Trâu Minh rất nhiệt tình, "Em tắm giúp này."
Mặt Lương Đồng không đổi sắc nhìn cậu chàng.
"Dào ôi, anh xấu hổ cái gì? Đàn ông với nhau cả ngại cái gì. Hơn nữa em là trai thẳng, anh không phải lo."
Đừng nói Lương Đồng là gay, dù là trai thẳng anh cũng không có sở thích để trai khác tắm hộ.
"Ra ngoài chơi đi." Lương Đồng chỉ cửa.
Trâu Minh liếc mắt đã thấu: "Anh lại tiêu chuẩn kép rồi đúng không? Nếu mà đổi sang bác sĩ kia kiểu gì anh cũng vui lòng."
Lương Đồng thản nhiên thừa nhận: "Biết là được."
Trâu Minh cười xấu xa bảo: "Không thì em gọi người về nhá?"
"Cũng được." Lương Đồng đi hướng phòng tắm, "Nếu anh ấy đồng ý cậu nhớ trả phí điều dưỡng cho người ta đấy."
Trâu Minh cười: "Chịu, điều dưỡng mà trợ lý Chu tìm tận hai mươi ngàn một giờ á. Một đứa vừa tốt nghiệp, không việc làm như em gánh thế nào được. Em đi trước đây, chừng nào anh chán thì alo em, gọi là tới."
Một tháng này, Trâu Minh đã lượn lờ đủ khắp các quán bar trong cả cái thành phố này. Có điều, cậu chàng chỉ uống rượu lành mạnh, chơi bời lành mạnh chứ không trêu ghẹo con gái nhà người ta. Tuy lịch sử tình trường của cậu phong phú nhưng đều là yêu đương đàng hoàng, nói không với tình một đêm. Đều có tình cảm chỉ là mỗi mối tình đều ngắn ngủi mà thôi.
Một phần không nhỏ địa điểm vui chơi trong thành phố này thuộc sở hữu của tập đoàn Hoàn Hạ. Trâu Minh có thể đi bất cứ đâu cũng được, cứ quăng thẻ Lương Đồng ra là xong.
Trâu Minh rời bệnh viện tới một câu lạc bộ.
Tính Trâu Minh hướng ngoại, đi đâu cũng chơi được. Cậu chàng tới Trung Quốc một tháng mà đã quen kha khá bạn nhậu. Câu lạc bộ cậu tới này cũng do một bạn nhậu giới thiệu cho.
Lương Đồng có sắp xếp người bên cạnh Trâu Minh. Trâu Minh đi đâu cũng có người đi theo. Cậu cũng không ghét. Lần nào đi chơi cũng bảo người ta tham gia cùng. Tiếc là người ta tận tụy với công việc nên không tham gia, chỉ lặng lẽ ở một bên.
Trâu Minh đang bắn bi
-a với bạn rượu, điện thoại bỗng nhận được một thông báo nhận tiền của ngân hàng, tài khoản của cậu được cộng 10.000 euro, tương đương hơn sáu mươi ngàn nhân dân tệ (~200 triệu). Tự nhiên có tiền lạ bay tới, dọa Trâu Minh hết hồn vội vàng gọi cho Lương Đồng: "Anh, tiền trong thẻ em là anh chuyển à?"
Lương Đồng vừa tắm xong. Điều dưỡng đang giúp anh mặc quần áo. Anh cầm điện thoại ừ một câu.
"Sao tự nhiên chuyển cho em nhiều thế?" Trâu Minh đặt cơ xuống, tới khu nghỉ ngơi lấy một ly sâm banh.
"Lì xì khen thưởng."
Trâu Minh vừa chạm môi vào ly rượu, khựng lại, hiểu ra mới cười bảo: "Ồ… Ra là chuyện đó đó à. Sao, em còn hữu dụng chứ? Em bảo rồi, theo đuổi người ta phải chú ý cách thức, thỉnh thoảng cũng phải kích thích đối phương một chút. Có phải vừa nãy trong lòng anh rất là thoải mái không?"
Lương Đồng thản nhiên bảo: "Cũng được."
Trâu Minh cười một tiếng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!