Lúc Khâu Mộng Trường tan làm, anh được Giang Dư Cần gọi tới văn phòng viện trưởng. Suốt cả một đường anh ôm bó hoa hồng từ toà nhà hành chính đi sang, tỉ lệ bị người ta quay sang nhìn cao chót vót. Trước khi vào văn phòng viện trưởng, anh còn cố tình đặt hoa ngoài cửa.
Khâu Mộng Trường gõ cửa, bên trong vọng ra: "Vào đi."
"Viện trưởng."
Giang Dư Cần ngẩng đầu, nhìn chằm chằm anh một hồi, bỗng hỏi: "Có đối tượng rồi à?"
Khâu Mộng Trường bất đắc dĩ cười: "Sao đã truyền tới tai thầy rồi? Thầy nghe được phiên bản nào vậy?"
"Nhiều bản lắm." Giang Dư Cần nhấp một ngụm trà: "Con gái nhà ai mà hành động mạnh bạo vậy?"
"Không phải con gái." Khâu Mộng Trường không định giấu giếm chuyện này, hoa này là ai tặng thì nói người đó, không được khiến người khác hiểu lầm là con gái tặng.
Tay Giang Dư Cần cầm chén trà khựng lại, nâng mí mắt liếc anh một cái.
"Bạn con tặng." Khâu Mộng Trường bảo.
Tuy Giang Dư Cần đã có tuổi nhưng chưa đến mức chưa từng nghe đến chuyện LGBT, chính trong nhà ông còn có thằng con trời đánh đã công khai rồi kia kìa. Bạn tặng, lại còn tặng hoa hồng, nói giảm nói tránh lắm thì bảo người ta là bạn, còn nói thẳng ra là người theo đuổi.
Khâu Mộng Trường có năng lực, tốt tính, còn được cái mã ngoài cũng đẹp, được người cùng giới có cảm tình chẳng có gì lạ.
Giang Dư Cần không phát biểu ý kiến, chỉ hỏi một câu: "Nay sinh nhật à?"
"Vâng."
"Trải qua thế nào?"
"Tối tụ tập với bạn bè ở nhà ạ."
Giang Dư Cần gật đầu, bảo: "Lát ghé nhà thầy, chỗ thầy có một bức tranh chữ. Cậu cầm về đi, ba cậu bảo muốn lấy. Mai thầy đi công tác, chưa biết bao giờ mới về."
"Lúc về nhớ gửi cho ba cậu."
"Vâng, lát con qua."
Tạm thời Giang Dư Cần chưa về được nên Khâu Mộng Trường về nhà ông trước. Ba Khâu Mộng Trường và Giang Dư Cần là bạn cũ. Lúc ba anh chưa tham gia đội hỗ trợ y tế Châu Phi, ông thường tới nhà Giang Dư Cần uống trà chơi cờ, thỉnh thoảng sẽ dắt anh theo, Giang Dư Cần cũng xem như nhìn anh lớn lên.
Nhà viện trưởng Giang ở trong một tòa tứ hợp viện*, bao năm nay vẫn chưa chuyển nhà. Khâu Mộng Trường cũng hiểu được điểm tốt của nơi này, nếu là anh anh cũng không nỡ bởi nơi này thanh tịnh, cũng rất có phong cách.
*Tứ hợp viện là một tổ hợp công trình, gồm 1 sân vườn nằm ở trung tâm, 4 dãy nhà được xây bao quanh sân vườn và nằm ở 4 hướng Đông – Tây – Nam – Bắc.
Khâu Mộng Trường gõ cổng. Người mở cổng là một thanh niên có diện mạo anh tuấn. Gương mặt chàng thanh niên ấy rất giống viện trưởng Giang, có dáng vẻ trẻ trung, khí chất chững chạc.
Lúc trước anh từng nghe nói con trai viện trưởng ra nước ngoài du học đã về, có lẽ là người trước mặt này đây. Khâu Mộng Trường không còn nhớ lúc nhỏ đã từng gặp cậu con trai này chưa, chắc là gặp rồi nhưng không còn ấn tượng.
"Bác sĩ Khâu à?" Đối phương hỏi.
Khâu Mộng Trường ừ một tiếng: "Chào cậu."
"Chữ ở trong, anh theo tôi vào lấy đi." Đối phương nhường ra một con đường để Khâu Mộng Trường vào.
"Tiểu Khâu tới đấy à?"
Phu nhân viện trưởng Giang từ trong nhà bước ra.
Khâu Mộng Trường cười chào bà: "Cô, lâu rồi chưa tới, sân của cô lại đẹp hơn rồi, cô không trồng hồng leo nữa mà chuyển sang trồng cẩm tú cầu rồi ạ?"
"Đúng rồi, trồng lâu rồi, hồng leo không còn đẹp nữa." Bà Giang giới thiệu với Khâu Mộng Trường: "Đây là con trai cô, Giang Mộ Bình, mới du học về, hai đứa con từng gặp nhau lúc nhỏ rồi đấy nhưng chắc là giờ không nhớ đâu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!