Chương 32: (Vô Đề)

Những ngày không có Nhung Hâm Lỗi, Trần Cẩn vẫn đi làm bình thường,

thỉnh thoảng về nhà hai người bọn họ quét dọn, đôi lúc chủ nhật cô một

mình về ngôi nhà của hai người rồi ở đó cả ngày. Cô rất hy vọng khi về

đó thì thấy anh đã trở về.

Có lúc nghĩ anh theo thói quen tin nhắn cho cô, nhưng trừ tin nhắn trước khi lên máy bay thì anh chẳng hề liên lạc với cô, cứ nhìn lại tin nhắn

hay mảnh giấy anh để lại thì cô lại thẩn thờ, cô cảm thấy càng nhìn thì

càng thấy chưa thoả mãn.

Trần Hoan bây giờ cũng giống như cô, hai chị em cô ngầm hiểu, âm thầm

chờ đợi cũng không dám hỏi Trần Hồng Phong xem khi nào thì hai người đó

mới trở lại. Bởi vì hai cô đều biết dù có hỏi thế nào đi chăng nữa thì

Trần Hồng Phong chắc chắn sẽ không trả lời cho bọn họ.

Trần Cẩn thỉnh thoảng lại lấy điện thoại xem lịch trên màn hình, rồi

khoá màn hình lại, tựa vào ghế làm việc nhắm mắt lại cẩn thận tính toán, Nhung Hâm Lỗi đã đi được 78 ngày 16 giờ rồi. Đây là lần đầu tiên bọn họ xa nhau thời gian dài như vậy, cũng giống như bình thường cô làm xong

công việc của mình, Tổng Biên Tập đem mấy nhân viên mới đến cho cô hướng dẫn, công việc cũng nhẹ nhàng hơn trước rất nhiều. Từ bữa tiệc hôm đó

cô rời đi thì không thấy Trần Dự Lâm tìm cô nữa.

Trần Dự Lâm hẹn cô ở quán cà phê dưới công ty nói chuyện, ngồi một lúc

lâu , cảm thấy có chút kì lạ, anh lấy thuốc lá ra chậm rãi châm lữa hút

rồi lơ đãng nhìn từng làn khói thuốc bay trên không trung, rồi mới dập

thuốc đi, ánh mắt thâm thúy nhìn Trần Cẩn ngồi đối diện, nhàn nhạt mở

miệng, trong lời nói không có chút gì biến đổi vẫn cứ đều đều nói: "Anh

nghe nói em và Nhung Hâm Lỗi rât lâu rồi không gặp nhau, khó trách tâm

tình của em trong thời gian này không tốt cho lắm." nói đến đây anh lạnh nhạt nhìn cô một cái, thấy ánh mắt cô không có có gì khác thường thì

hắng giọng nói tiếp: "Có phải hai người giận dỗi nhau không đấy?"

Trần Cẩn kinh ngạc ngẩng đầu nhìn vào mắt anh, nghi ngờ không hiểu nói:

"Người nào nói với anh đây? Ai nói chúng em giận nhau? Tình cảm của

chũng em vẫn tốt nhưng trong đơn vị có việc nên gần đây anh ấy rất bận." Cô cúi đầu che giấu sự không hài lòng, cô không biết anh trai cô lại

quan tâm chuyện đó như vậy, xem ra lần này chắc là do Chu Di bày mưu đặt kế rồi, nghĩ đến đây cô phiền muộn cắn môi, vốn cô đã rất lo lắng cho

Nhung Hâm Lỗi rồi mà anh trai bây giờ lại còn nhắc đến nữa cô lại càng

thêm lo hơn.

Trần Dự Lâm nhíu mày hỏi lại giọng nói hơi giận: "Chẳng lẽ hắn bận đến nỗi không có thời gian liên lạc với em sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!