Chương 30: (Vô Đề)

Từ nơi huấn luyện trở về doanh trại, Thích Vân Hâm, Nhung Hâm Lỗi và

đoàn trưởng Phạm trên xe bước xuống, cảnh vệ liền mở cổng cho họ, sau

khi xuống xe đoàn trưởng Phạm nhìn Nhung Hâm Lỗi cười sâu xa rồi đưa tay vỗ vỗ vai anh.

Nhung Hâm Lỗi về phòng làm việc lấy tài liệu sửa lại lần nữa, thì điện

thoại vang lên, thì ra là đoàn trưởng Phạm Hàn Mặc gọi anh đến phòng làm việc của ông ấy. Anh gõ của phòng, đoàn trưởng Phạm nhìn Nhung Hâm Lỗi

nheo mắt cười cười, đoàn trưởng Phạm một thân quân trang, tóc ngắn đơn

giản, khoảng chừng 40 đến 50 tuổi, trên mặt đã có nếp nhăn, thấy Nhung

Hâm Lỗi sau khi chào anh liền nở nụ cười nói: "Cậu tính thế nào đi, quân số đã có quyết định, lần này đoàn chúng ta chỉ cử 15 tay súng bắn tỉa

đến biên giới, cấp trên chỉ định cậu là người chỉ huy."

"Có phải ý của ông ấy hay không?" Nhung Hâm Lỗi nhíu chặt chân mày, dò

xét hỏi thử. Nghe nói mình được chỉ định làm chỉ huy làm anh ngẩn cả

người, lần này tập trung những tay súng bắn tỉa không ít người cùng cấp

bậc với mình, thậm chí còn có cả mấy thượng tá, dù sao còn có binh đoàn

khác nữa tham gia, anh cũng không nghĩ sâu xa nhưng cũng không muốn làm

người chỉ huy, thật sự anh không biết đây là một kế hoạch bình thường

hay là do ba anh bày ra nữa.

Nghe Nhung Hâm Lỗi hỏi như vậy đoàn trưởng Phạm liền nhíu mày, thuận tay cầm một ly trà, uống một ngụm rồi để ly trà xuống, rồi mới ngẩng đầu

nheo mắt nhìn anh nói: " Không phải, tôi biết rõ cậu ghét ông ấy nhúng

tay vào chuyện của cậu, nhưng mà công văn chỉ định cậu vào vị trí chỉ

huy này lại là do ông ấy tự mình phê chuẩn. Tôi cũng không thể thay đổi

được nhưng cậu cũng đừng tự tạo cho mình quá nhiều áp lục, mấy năm gần

đây cậu liều mạng thực hiện nhiệm vụ chúng tôi đều thấy và ghi nhớ trong lòng, lúc đang học ở trường quân đội cậu cũng đã lập được nhiều kì tích rồi kia mà. Nên không phải đem mọi chuyện đổ lên đầu ông cụ nhà cậu

đâu." Năm đó ông cụ nhà Nhung Hâm Lỗi đưa anh đi Tây Tạng rèn luyện tận

mấy năm rồi mới điều về thành phố A, khi đó mọi người trong quân khu

không nghĩ ông ấy lại có thể ra tay độc ác với con trai mình như vậy,

đem Nhung Hâm Lỗi chỉnh chết cho chết đi sống lại.

Lần này đến biên giới ít nhất cũng phải đi mấy tháng, Nhung Hâm Lỗi ra

khỏi phòng làm việc của đoàn trưởng Phạm không nói gì, nhưng anh lại

thấy sợ vì mình với cô bạn gái nhỏ phải xa nhau thời gian khá dài, muốn

gặp nhau cũng phải sau khi hoàn thành nhiệm vụ về.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!