Chương 19: (Vô Đề)

Cảm nhận được cái hôn nóng bỏng của anh, Trần Cẩn mới bừng tỉnh, anh hôn cô một lúc lâu mới

buông cô ra, bốn mắt nhìn nhau trong nháy mắt ánh mắt Trần Cẩn trở nên

thẹn thùng.

Cô mím môi vòng tay ôm cổ anh, ngẩng đầu nhìn anh

chăm chú: "Đây là lần thứ ba anh chủ động rồi." Nói cô cô khẽ mỉm cười,

mặt còn hơi ửng hồng. Anh không trả lời chỉ nhếch môi cười, sau đó ngồi

lại ghế lái xe đi.

Thấy mình càng đi càng xa nhà, cô nghi ngờ nhìn anh hỏi: "Anh đưa em đi đâu vậy?"

"Đến nhà anh." Anh vẫn nhìn thẳng lái xe trả lời. Khi cô run rẩy trong

ngực anh nói không muốn về nhà thì anh đã tính toán dẫn cô về nhà anh

qua đêm, hai người trong xe vẫn trầm mặc không nói chuyện, bên ngoài cửa xe những tòa nhà cao tầng không ngừng lùi lại phía sau, đem đêm xa hoa

trụy lạc trở thành hư vô.

Nhận ra đây cũng không phải là đường về doanh trại, cô liền nghi ngờ hỏi lại: "Hâm Lỗi, anh muốn đưa em đi đâu, đây không phải đường về doanh trại mà."

"Đến nơi em sẽ

biết." Anh trả lời cô ngắn gọn, cũng chẳng giải thích gì thêm, tiếp tục

lái xe đi. Xe chạy đến một đường lớn vắng vẻ, rồi lại quẹo vào một con

đường nhỏ mấy phút, anh dừng xe ở một ngôi nhà khá lớn, xuống xe nhấn

mật mã, cánh cổng từ từ mở ra, anh liền lái xe vào gara.

Trần Cẩn sửng sốt nhìn ngôi nhà trước mặt, sau đó mới hỏi: "Hâm Lỗi, sao em

không biết anh còn có một ngôi nhà như thế này? Rốt cuộc anh có mấy ngôi nhà vậy?"

Cô đã từng đến nhà anh, bởi vì ba anh vag ba cô là

chiến hữu vào sinh ra tử, cho nên lần đó cô đến nhà anh, ba mẹ anh đối

với cô hết sức ân cần, nhưng anh còn có một căn phòng ở quân khu nữa, cô vẫn cho rằng anh sẽ ở căn phòng mà quân đội phân cho nhưng không ngờ

anh vẫn có thêm một căn nhà ở bên ngoài.

Anh khẽ cười nói:

"Chuyện em không biết còn rất nhiều, bình thường nếu doanh trại không có chuyện gì thì anh mới về đây nghỉ ngơi." Anh mở cửa, bật đèn rồi dắt cô vào phòng.

Cô đứng trong phòng khách, nhìn xung quanh tất cả đều rất xa lạ, nhất thời trong lòng có chút không yên, anh nhìn ra tâm tư

của cô liền cúi đầu nhìn cô cười nói: "Em ngồi xuống đi, với anh không

cần khách sáo vậy đâu."

"Anh xác định ở đây không có ai khác

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!