Edit: Lynn
Bạch Thu Nhiên nói xong thì nhìn bạn trai tổng tài không chớp mắt.
Cô biết những lời này có thể vừa vô tình vừa vô lý, không phù hợp với hình tượng đóa hoa bé nhỏ thuần khiết, nhưng suy cho cùng cô cũng chỉ là đóa hoa bé nhỏ thuần khiết ngoài mặt chứ không thực sự thích ngậm bồ hòn làm ngọt.
Thường ngày cô giả vờ ngây thơ, lan tỏa yêu thương, nói lời giả tạo đều với tiền đề là chúng không tổn hại đến lợi ích cá nhân của cô.
Nhưng vấn đề con cái này có thể ảnh hưởng đến hạnh phúc cả đời cô, bởi vậy nó rất quan trọng.
Bạch Thu Nhiên cực kỳ kháng cự thụ tinh nhân tạo.
Vốn dĩ mang thai và sinh nở đã rất đáng sợ, có lẽ cô phải dùng hết can đảm mới dám sinh con.
Mà nghe nói quá trình thụ tinh nhân tạo còn đau đớn hơn cả việc mang thai và sinh nở thông thường.
Cô thậm chí không dám tưởng tượng trải nghiệm đó sẽ đau khổ như sống không bằng chết đến mức nào.
Nếu phải chịu đựng tất cả nỗi khốn khổ ấy để ngồi vững vị trí thiếu phu nhân hào môn, Bạch Thu Nhiên thà chia tay còn hơn.
Vì vậy cô thẳng thắn nói ra hết, không cho thương lượng, quyết tâm chia tay còn mạnh mẽ hơn cả lần trước, nào ngờ sếp Diệp lại không theo lẽ thường, anh nhẹ giọng đáp: "Ừm, vậy không sinh nữa."
Bạch Thu Nhiên ngơ ngác trợn tròn mắt.
Diệp Chi Châu phớt lờ phản ứng của bạn gái, ân cần lau nước mắt cho cô, sau đó ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng cô.
Anh thể hiện sự quan tâm, dịu dàng dành cho cô mà không cần phải nói thành lời.
Cô lấy lại tinh thần, định giãy ra nhưng vòng tay Diệp Chi Châu trông thì rất dịu dàng nhưng lại vô cùng mạnh mẽ.
Bạch Thu Nhiên không giãy ra khỏi anh được, đành tiếp tục tư thế này mà nhấn mạnh: "Em không đùa đâu…"
Bạn trai tổng tài quá bình thản khiến cô nghi ngờ anh không hiểu ý cô hoặc không tin cô nói thật.
Song, Diệp Chi Châu lại nhẹ nhàng ngắt lời cô, giọng điệu bình thản nhưng cũng rất nghiêm túc: "Anh cũng không đùa."
Bạch Thu Nhiên nghe thấy sự nghiêm túc trong giọng điệu của anh nhưng vẫn còn mù mịt: "Vậy… vậy bố mẹ anh thì sao?"
"Đây là chuyện riêng của tụi mình, họ không có quyền can thiệp."
Nhưng nhà anh có "ngai vàng" phải thừa kế mà, điều này có thực sự ổn không?
Trong lúc bất giác, Bạch Thu Nhiên đã rời khỏi vòng ôm giam cầm của anh, đối diện với đôi mắt trầm lặng và sâu thẳm ấy, một lúc sau cô mới thốt thành lời: "Ờ thì, đây là chuyện lớn, họ vẫn có quyền lên tiếng chứ?"
"Tất nhiên họ có quyền lên tiếng." Diệp Chi Châu bình tĩnh nói, "Ví dụ như khi nhận con nuôi thì nên chọn trai hay gái, mình sẽ nghe họ nếu hợp lý."
Bạch Thu Nhiên: …
Cô cạn lời rồi, có nằm mơ cũng không ngờ rằng bạn trai tổng tài xuất thân hào môn, có bà ruột hở ra là thể diện gia đình lại có tư tưởng cởi mở đến vậy.
Cô thậm chí còn không ngờ bạn trai tổng tài lại không ngần ngại bày tỏ rằng anh tình nguyện nhận con nuôi để được sống với cô, đây chắc chắn là tình yêu đích thực.
Diệp Chi Châu vẫn kiên định nhìn cô, giọng anh rất trầm, rất có sức nặng: "Người anh muốn gắn bó chỉ có em thôi, không phải ai khác."
Bạch Thu Nhiên thường ngày lanh lẹ, thậm chí có thể gọi là miệng lưỡi như lò xo, giờ chỉ biết sững sờ nghe lời tỏ tình của anh, ôm tim không thốt nên lời, bởi vì trái tim cô chưa từng rung động mãnh liệt đến thế.
Bạch Thu Nhiên thừa nhận trong mối quan hệ tình cảm này, cô đã không yêu hết mình.
Cô rất yêu anh nhưng cô yêu bản thân hơn, và cô tin chắc anh cũng như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!