Chương 29: (Vô Đề)

Edit: Lynn

Tốn nước bọt một hồi, Bạch Thu Nhiên cũng thuyết phục được con bạn thân đồng ý với lựa chọn của mình.

Sau đó họ mới thực sự vào đề, vừa dùng bữa trong nhà hàng vừa sôi nổi thảo luận về các thành phố và công ty phù hợp để cô sinh sống.

Bạch Thu Nhiên muốn sống ở những đô thị loại một, vẫn là câu nói cũ, thành phố có nền kinh tế phát triển sẽ có nhiều cơ hội hơn.

Cô tốt nghiệp trường danh tiếng, sau khi tốt nghiệp đã làm việc tại trụ sở tập đoàn Giang Hoa hơn nửa năm.

Trong số những sinh viên vừa ra trường, lý lịch của cô rất đẹp, sống ở thành phố đô thị loại một mới không lãng phí tài năng của cô.

Tất nhiên còn một lý do rất quan trọng mà Bạch Thu Nhiên không tiện nói rõ với bạn.

Cô nghĩ an ninh ở thành phố lớn sẽ tốt hơn các thành phố nhỏ.

Lỡ như nếu cô đã chạy trốn mà bà Diệp vẫn không chịu buông tha cho cô, nhất quyết phải túm lấy cô để hành hạ thì ít nhất ở thành phố lớn vẫn an toàn hơn.

Công việc cũng vậy, cô đầu quân cho công ty lớn, tốt nhất là công ty quốc tế quy mô lớn, chí ít bà Diệp khó mà hất đổ bát cơm của cô, như vậy cô vẫn có thể tiếp tục kiếm sống.

Sau khi lắng nghe suy nghĩ của cô, Lục Vũ Tư đề nghị: "Vậy đến Thượng Hải đi, kinh tế Thượng Hải phát triển hơn thủ đô, ngành tài chính là phát triển nhất, tớ nghĩ cậu có thể thử làm về tài chính.

Hơn nữa nhà tớ cũng gần Thượng Hải, đi tàu cao tốc chỉ mất chưa đầy nửa tiếng, sau này nếu nghỉ lễ về nhà, tớ cũng tiện ghé qua thăm cậu."

Sự lựa chọn hàng đầu của Bạch Thu Nhiên cũng là Thượng Hải, cô còn chưa quyết định là vì lo lắng mình chạy chưa đủ xa.

Thượng Hải có quan hệ mật thiết với thủ đô, tập đoàn Giang Hoa cũng có chi nhánh ở Thượng Hải, vì vậy bà Diệp muốn làm gì ở Thượng Hải cũng khá dễ dàng.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, ở các thành phố lớn thì đâu đâu cũng có chi nhánh của tập đoàn Giang Hoa, trừ khi cô đến các thành phố loại ba, không thì đừng hòng không thấy sự tồn tại của nhà họ Diệp.

Ít nhất Thượng Hải không nằm trong tầm mắt của bà Diệp, chỉ cần cô kín đáo và thận trọng, hẳn sẽ không thu hút sự chú ý của bà Diệp?

Nếu đứa bạn thân có chung suy nghĩ với mình, Bạch Thu Nhiên không do dự nữa, cô nhanh chóng đưa ra quyết định: "Được, vậy thì Thượng Hải, tớ thu dọn đồ đạc bên này trước, hành lý bên Hoa Đô thì đợi tớ đến Thượng Hải rồi cậu gửi qua giúp tớ nhé?"

Nghĩ tới tương lai không còn các khoản phụ cấp từ bạn trai tổng tài, Bạch Thu Nhiên bắt đầu tính toán cẩn thận.

Cô không định vứt những thứ có thể sử dụng được, nhưng như vậy sẽ phải mang theo rất nhiều đồ đạc.

Đến Thượng Hải cô còn phải tìm nhà tìm việc, tất nhiên không thể quá cồng kềnh, cho nên giảm được cái nào hay cái đó.

Lục Vũ Tư đồng ý không chút do dự, nhưng lại ngập ngừng: "Cậu định khi nào đi?"

"Tuần sau."

Lục Vũ Tư lại sửng sốt: "Nhanh vậy hả?"

Tất nhiên! Chạy trốn thì phải càng sớm càng tốt chứ.

Bạch Thu Nhiên gật đầu khẳng định: "Tớ nghĩ nên dừng lại sớm thì hơn, như vậy sẽ tốt cho tất cả mọi người."

Lục Vũ Tư nhìn cô bằng ánh mắt phức tạp, ngẫm lại cũng không nói gì.

Bạch Thu Nhiên phớt lờ vẻ muốn nói lại thôi của con bạn thân, chỉ cười nói: "Tớ sẽ sàng lọc thông tin tuyển dụng của một số công ty, chắc sẽ phiền Tư Tư nghiên cứu kỹ giùm tớ, cả tin tức nhà trọ nữa.

Cậu biết đấy, tớ chưa đến Thượng Hải bao giờ nên không biết gì cả."

Khác với bạn thân có tâm trạng nặng nề, sau khi đưa ra quyết định, Bạch Thu Nhiên thoải mái hơn rất nhiều, có lẽ vì nghĩ mình sắp thoát khỏi hố lửa nên cô thấy chuyện này đáng ăn mừng hơn.

Nhưng thấy Bạch Thu Nhiên cười, Lục Vũ Tư lại nghĩ cô chỉ đang gượng cười giả vờ kiên cường nên cũng không đành lòng nhiều lời, chỉ kiên định nói: "Ok, từ nhỏ tớ đã thường xuyên đến Thượng Hải chơi nên rất quen thuộc với nơi đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!