Chương 37: (Vô Đề)

Bùi Ngọc Anh kiêu ngạo từ nhỏ, nếu nàng ấy chướng mắt một người thì nàng ấy sẽ không muốn ngó ngàng gì tới người đó, huống chi là Từ Hàm mới gặp mặt vài lần, nàng ấy chẳng màng giải thích, chỉ lạnh nhạt nói: "Không biết vì sao Từ công tử nói lời này? Ta tới làm khách, sao lại có hài lòng hay không?"

Cô nương thông minh như nàng sao không biết chuyến đi hôm nay có liên quan đến chuyện hai nhà kết thân?

Từ Hàm càng thấy lạ.

Chỉ là tính tình hắn cũng kiêu ngạo, kể cả năm đó phụ thân mất sớm, hai mẹ con bọn họ ở Từ gia chịu khi dễ thì hắn cũng chưa bao giờ cúi đầu. Nhục nhã đó, đau khổ đó ở trong thân thể nhỏ nhắn của hắn biến thành động lực to lớn, sau đó hắn chăm chỉ học hành mới được Trương coi trọng rồi nhận làm đệ tử, bây giờ lúc Từ gia nhắc tới hắn đã không còn người nào khinh hắn.

Bị nàng ấy đối xử lạnh lùng, Từ Hàm theo bản năng bực bội, thiếu chút nữa phất tay áo bỏ đi.

Nhưng hắn chợt nhớ tới dáng vẻ nàng ấy nhắm mắt nằm nghiêng trong xe ngựa, một khắc kia, nàng ấy mềm yếu bất lực như hoa rơi, hắn đỡ nàng ấy mà tim đập như nổi trống, thậm chí hắn còn hy vọng thời gian lúc đó có thể ngừng lại, nàng ấy cứ dựa vào hắn như vậy, hương thơm nồng nàn ấm áp thấm vào ngực. Hắn thích một Bùi Ngọc Anh kiêu ngạo, cũng thích một Bùi Ngọc Anh yếu đuối như vậy.

Hơn hai mươi năm hắn ở Tô Châu, mỹ nhân Tô Châu danh chấn thiên hạ, nhưng hắn chưa từng có ý trung nhân, có thể là hắn không thích dung mạo tuyệt trần, cũng không thích giọng nói ngọt ngào như bơ.

Bây giờ khó lắm mới coi trọng một người, chẳng lẽ cứ bỏ như vậy sao?

Ý nghĩ này vừa hiện lên trong đầu là hắn thấy Bùi Ngọc Anh xoay người muốn đi, hắn kéo nàng ấy lại.

Bùi Ngọc Anh bị dọa cho giật mình.

Bên người còn có nha hoàn, hơn nữa chỗ này rất gần phòng chính, bọn họ đang ở dưới mái hiên phòng bên cạnh.

Sao hắn dám?

Sắc mặt Bùi Ngọc Anh trầm xuống, nàng ấy nhỏ giọng nói: "Xin Từ công tử tự trọng!"

Từ Hàm không buông tay mà nắm chặc tay nàng ấy, "Nếu nàng không cho ta một lý do thì Từ mỗ cũng bất chấp dù cho có làm thái phu nhân hiểu lầm."

"Huynh muốn lý do gì?" Bùi Ngọc Anh giận dữ.

"Nàng tự biết." Từ Hàm nhìn chằm chằm vào mắt của Bùi Ngọc Anh, hắn bình tĩnh nói: "Nàng biết."

Bùi Ngọc Anh vừa thẹn vừa giận.

Ý của hắn là mình từng coi trọng hắn, sao bây giờ bỗng nhiên thay đổi.

Hắn thật sự nhìn ra được sao?

Khuôn mặt cô nương từ từ đỏ, mặc dù giận dữ nhưng lại có thêm vẻ đẹp không nói nên lời.

Từ Hàm thấy mình quá cứng rắn rồi, cứ tiếp tục như vậy, không chừng Bùi Ngọc Anh sẽ không nói lý do, hắn im lặng một lát rồi từ từ nói: "Lần trước nàng không phân tốt xấu đánh ta một bạt tai, lần này... Coi như vì ân tình này mà nàng nói lý do cho ta biết, ta ghét không rõ ràng."

Giờ khắc này, đôi mắt phượng của hắn đặc biệt chăm chú nhìn Bùi Ngọc Anh, giống như đứa trẻ đang chờ câu trả lời.

Trong mắt Bùi Ngọc Anh lại hiện lên giễu cợt, nàng ấy nhớ lại Chu Dịch, hắn ta luôn miệng nói thích nàng ấy, nhưng trong nháy mắt lại đi trêu chọc Hứa Đại Mi, đúng là nam nhân, chỉ biết đung đưa trái phải làm người ta chán ghét. Bây giờ hắn muốn biết lý do thì nàng ấy sẽ nói, "Sao huynh không đi hỏi Hà cô nương? Nàng ta và huynh có tình cảm tốt mà."

"Biểu muội?" Từ Hàm ngẩn ra, sao lại có liên quan tới Hà Thục Quỳnh? Lẽ nào nàng ta nói gì đó?

Nhìn hắn chỉ có ngạc nhiên mà không có một chút chột dạ, Bùi Ngọc Anh nhớ tới khi đó hỏi Chu Dịch chuyện ngọc bội, hắn nói dối thế nào cũng không tránh được ánh mắt của nàng ấy, nhưng Từ Hàm lại vô tư như thế, dường như đúng là không ngờ tới. Đôi mày thanh tú của Bùi Ngọc Anh nhíu lại nhưng buông ra rất nhanh, nếu Từ Hàm thật sự trong sạch thì sao Hà Thục Quỳnh lại nói vậy?

Chắc chắn là hắn đã làm sai điều gì.

"Từ công tử, ta đã nói cho huynh biết rồi, huynh buông tay ra." Bùi Ngọc Anh lãnh đạm nói.

Từ Hàm biết nếu bỏ qua chuyện này thì Bùi Ngọc Anh sẽ đi rất xa, mình và nàng ấy không còn khả năng gì nữa.

Nghĩ đến đây là thấy tiếc nuối, hắn trực tiếp kéo nàng ấy đến chính phòng.

Bùi Ngọc Anh sợ ngây người, dùng sức lực cả người để đứng lại, nàng ấy hô lên: "Huynh điên rồi, huynh muốn làm cái gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!