Chương 23: (Vô Đề)

Ngày hôm sau, Tư Đồ Tu đi về hướng hoàng cung từ hộ bộ thỉnh hoàng thượng, thuận tiện bẩm báo tình hình chuyện đang xử lý.

Trên đường đi gặp Tư Đồ Cảnh.

Hắn ta mặc áo gấm màu tím nhạt, ở trong đình đi tới đi lui giống như đang chờ chàng, Tư Đồ Tu bước lên gọi: "Ngũ ca."

"Cuối cùng đệ cũng đến!" Tư Đồ Cảnh lớn lên giống hoàng quý phi, khuôn mặt hiền hòa, thân hình cao lớn, hơi mập, có chút cường tráng, hắn ta bước lên vài bước đón Tư Đồ Tu, đưa tay khoác lên vai chàng làm ra vẻ thân thiết, "Ta nghe nói hôm qua đệ đi Bạch Hà?"

"Đúng vậy." Tư Đồ Tu nói, "Sao thế?"

"Tứ ca đang ở chỗ phụ hoàng, đệ cẩn thận một chút. Không được không được, để ta đi cùng đệ, tránh cho đệ không đối phó được." Vẫn giống như đời trước, từng giây từng phút lo lắng cho chàng, giống như huynh đệ ruột thịt.

Tư Đồ Tu nhớ tới khi còn bé, bọn họ cùng nhau lén đến sông chơi, nhị ca đè đầu chàng, khiến chàng uống mấy ngụm nước, khi đó vì che chở cho chàng mà ngũ ca đánh nhau với nhị ca. Bắt đầu từ lúc đó, chàng luôn đi theo phía sau Tư Đồ Cảnh như cái đuôi nhỏ của hắn ta, tôn kính hắn, nghe lời hắn.

Chàng mỉm cười gật gật đầu nói: "Được."

Hai người vai kề vai đi đến Càn Thanh Cung.

Ánh mặt trời chiếu lên ngói trên mái hiên khiến cung tỏa ánh sáng nhàn nhạt.

Cả tòa cung điện tỏa sáng lấp lánh.

Bọn họ đi vào hành lễ với hoàng thượng Tư Đồ Hằng Thành.

Quả nhiên Tư Đồ Lan đang ở đó, hắn ta nhìn thấy bọn họ thì trêu chọc: "Hai người các đệ đúng là tiêu không rời mạnh, suốt ngày ở cùng một chỗ."

Tư Đồ Cảnh cười nói: "Bọn đệ nào có rảnh như tam ca, trước đây không lâu tam ca uống rượu ở Bát Bảo Lâu cùng với mấy vị đại nhân mà không mời đệ, tam ca thừa biết đệ thích uống rượu nhất. Còn thất đệ không thích uống rượu, bình thường ít khi thấy huynh, cả ngày đều bận rộn việc công, phụ hoàng, thất đệ không có công lao thì cũng có khổ lao đấy ạ."

Chỉ một câu nói đã ám chỉ Tư Đồ Lan và Tư Đồ Dập kéo bè kết phái, lại ra vẻ hai người bọn họ không thích ồn ào.

Tư Đồ Lan ngoài cười nhưng trong không cười.

Nếu không tính Hứa gia níu chân thì Tư Đồ Cảnh cũng có mấy phần mồm mép.

Tư Đồ Hằng thấy các con đối chọi gay gắt thì chau mày một cái.

Tư Đồ Lan nói về chuyện chính, hắn ta hỏi Tư Đồ Tu: "Hôm qua xe ngựa Bùi gia gặp chuyện không may, cô nương Bùi gia là do đệ cứu à?"

Thì ra là chờ chàng vì chuyện này.

Tứ ca này của chàng là người phong lưu nhất trong mấy vị thân vương, cũng là người có nhiều mưu mô nhất. Vì lật đổ Tư Đồ Cảnh và chàng mà hắn ta tốn biết bao nhiêu tâm tư, chỉ tiếc kết quả cuối cùng chỉ là giỏ tre múc nước. Luôn có người như vậy, cho rằng mình nắm chắc phần thắng, cho rằng mình có thể yên ổn mà đâm một đao sau lưng rồi đâm thẳng vào tim người ta.

Vận mệnh vô tình vô nghĩa, nhưng nó vĩnh viễn không bằng con người.

Khuôn mặt hiện lên nét châm chọc, chàng trả lời: "Đệ cứu, đệ tới Bạch Hà chơi, đúng lúc gặp công tử nhà họ Bùi nên nói chuyện cùng bọn họ một lúc, khi trở về, xe ngựa không nghe theo điều khiển của mã phu..."

Sao lại nói thật chứ? Tư Đồ Cảnh sốt ruột, đang định nháy mắt với chàng thì Tư Đồ Lan đã bắt đầu bới móc: "Không ngờ thất đệ lại rảnh rỗi đi chơi. Bình thường công việc nhiều lắm mà, lại còn chuẩn bị cho hôn sự cho ta, hai tay làm không hết chuyện mà vẫn có thời gian rảnh rỗi đi Bạch Hà, còn uống rượu nói chuyện với đám công tử nhà họ Bùi, Thẩm Mộng Dung và Từ Hàm.

Ta phải nhờ thất đệ chỉ bảo rồi, sao thất đệ làm được hay vậy?"

Làm thân vương, kiêng kỵ nhất chính là mượn hơi trọng thần.

Tuy Tư Đồ Lập và Tư Đồ Lan ngầm làm không ít chuyện như thế này, nhưng để người khác làm thì bọn họ nhìn không vừa mắt. Đúng lúc Bùi Trăn lập công lớn, thăng lên quan nhất phẩm, đương nhiên Tư Đồ Tu sẽ trở thành bia ngắm.

Tư Đồ Cảnh thấy Tư Đồ Lan chỉ trích Tư Đồ Tu thì vội nói: "Phụ hoàng, ngài xem tứ ca nói kìa, dù sao thất đệ cũng con người, không lẽ không thể nghỉ ngơi sao? Nhi thần nghe nói ngày đó tứ ca cũng ở Bạch Hà?"

Thật không đơn giản, chuyện này mà cũng biết.

Tư Đồ Lan híp mắt lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!