Du thuyền đối diện có thân vương, tin tức nhanh chóng truyền tới chỗ các cô nương.
Hà Thục Quỳnh giật mình: "Sở vương điện hạ, thất hoàng tử?" Nàng ta hỏi Bùi Ngọc Họa: "Hắn qua lại với Bùi gia các cô à?"
Theo nàng ta biết, Tư Đồ Tu không có qua lại với Thẩm gia, càng không qua lại với Hứa gia, vậy chỉ còn lại Bùi gia.
Bùi Ngọc Họa lắc đầu.
Tuy Tư Đồ Tu từng đến hầu phủ một lần nhưng cũng chỉ có một lần đó, nàng ta nói: "Có lẽ tới chơi, đúng lúc gặp nên qua chào hỏi chăng?"
"Sao lại thế được?" Hà Thục Quỳnh không tin, "Phụ thân ta nói trong mấy vị thân vương, chỉ có Sở vương không thích kết giao với người khác, bình thường cũng không lộ mặt, bây giờ trên Bạch Hà có nhiều người như vậy, chỉ một lát là mọi người đều biết hắn tới đây."
Bùi Ngọc Kiều càng nghe càng chột dạ.
Nàng núp ở trong cùng. Không lẽ chàng tới vì mình sao?
Không thể nào, có thể là do từng trò chuyện với đại ca và nhị ca, thấy cho bọn họ hợp ý nên muốn kết giao, không vậy thì sao lại qua đây? Còn uống rượu với bọn họ nữa. Nàng vừa nghĩ vừa cắn ngón tay.
Trúc Linh vội nói: "Đừng cắn. Bẩn lắm."
Nàng rút ngón tay ra, nhỏ giọng hỏi: "Trúc Linh, hắn tới làm gì?"
"Có lẽ là vì cô nương." Trúc Linh nói bên tai nàng, "Chắc vì có nhiều người nên thất điện hạ không tiện gặp mặt cô nương. Thế nên cố tình đi đường vòng để gặp."
Tim Bùi Ngọc Kiều đập bịch bịch, nàng muốn về nhà, nhưng vừa ngẩng đầu thì thấy ánh mắt dò xét của Bùi Ngọc Anh, nàng đứng thẳng người che giấu sự chột dạ.
Muội muội quá thông minh, không thể để muội muội nhìn ra được, nàng bước sang chỗ khác ngắm phong cảnh.
Xa xa, bên bờ, có núi xanh có rừng rậm, còn có mấy chiếc du thuyền rất xa hoa, lớn hơn nhiều so với chiếc bọn họ thuê, nàng không biết trong đó có một chiếc thuyền, trên thuyền là tứ hoàng tử, cũng chính là Yến vương Tư Đồ Lan. Hắn ta đứng ở đầu thuyền nhìn ra xa, khóe môi nở nụ cười nhẹ hỏi tùy tùng Giang Nham: "Thất đệ ở bên đó?"
"Dạ. Uống rượu với hai huynh đệ Bùi gia, còn có công tử Thẩm gia, công tử Hứa gia."
"Hiếm thấy." Tư Đồ Lan gõ gõ ngón tay lên đùi, hắn ta nhíu mày nói: "Thất đệ hiếm khi tới Bạch Hà, đừng nói là uống rượu, cho dù ta mời thì nó cũng ba lần bốn lượt từ chối." Hắn ta chớp mắt, "Có điều gần đây nó coi trọng Bùi gia, hay là do trước đây hoàng quý phi chọn cô nương Viên gia cho ngũ đệ, trong hai năm tới sẽ thành thân, sau đó là tới thất đệ rồi, chẳng lẽ nó nhìn trúng cô nương Bùi gia?"
Hắn ta lẩm bẩm, "Bùi Trăn lập công lớn, ông không làm phụ hoàng thất vọng, nên càng được trọng dụng."
Mưu sĩ Trịnh Dịch nói: "Điện hạ, có lẽ hành động này của thất điện hạ là để giúp ngũ điện hạ, dù sao thế lực của ngũ điện hạ cũng thấp hơn tam điện hạ."
Tư Đồ Lan cười một tiếng: "Ngũ ca ỷ Quý phi nương nương được sủng ái, Hứa gia lại hung hăng phách lối không coi ai ra gì, sớm muộn cũng gặp chuyện không may, mà ngũ ca vẫn còn chưa biết gì đâu."
Trịnh Dịch cũng cười theo, vẻ mặt khinh thường, "Đúng là tướng tài không dùng đúng chỗ. Thất điện hạ đi theo hắn ta thật lãng phí, không bằng..."
Tư Đồ Lan lắc đầu: "Nó sẽ không thay đổi, nó là người một khi đã nhận định thì sẽ theo đến cùng. Bên ngoài nói nó là một con chó do ngũ ca nuôi mà nó còn không để trong lòng." Hắn ta cười ha ha, "Mẹ nó chết khi hắn còn nhỏ. Quý phi nương nương và ngũ ca đối tốt với nó, tất nhiên là nó sẽ theo bọn họ. Dù bây giờ lôi kéo được thì ai biết tương lai sẽ như thế nào?"
Đến lúc đó bị cắn ngược lại thì rất phiền phức.
Trịnh Dịch nghĩ ngợi rồi không nhắc lại nữa.
Tư Đồ Tu ở bên trong khoang thuyền uống vài ly rượu, trò chuyện vui vẻ với vài vị công tử, thời gian trôi nhanh như nước chảy.
Chẳng biết lúc nào các đám mây đã tụ lại một chỗ, bao phủ phần lớn bầu trời, ánh mặt trời núp ở bên trong nhuộm mây thành một màu vàng cam, phản chiếu vào nước mênh mông, mà bên trong khoang thuyền cũng dần tối đi. Các cô nương đánh đàn, ngắm hoa, ăn điểm tâm, trò chuyện, họ bắt đầu thấy mệt mỏi.
Thẩm Thời Quang bước ra ngoài, ngẩng đầu nhìn trời rồi nói: "Nên về nhà rồi, trời nhanh tối quá."
Các cô nương đều đi tới.
Quả nhiên sắc trời u ám.
Bùi Ngọc Kiều thở dài: "Thời gian trôi nhanh quá, ta không nỡ xa Thẩm cô nương đâu!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!