Lãnh Thiên cố nhịn cười, nàng là đang oán chàng suốt ngày đến chỗ Lưu Vân mà không quan tâm tới nàng sao?
Đang vui vẻ là vậy mà khi nhìn đám phu nhân đang lôi thôi nhếch nhác nằm lê lết dưới đất mặt chàng đanh lại. Ánh mắt hiện rõ tia chán ghét:
- Các ngươi đến đây làm loạn thành ra cái dạng gì vậy hả?
Đám cơ thiếp nước mắt lưng tròng:
- Vương gia! Xin ngài đòi lại công đạo cho bọn thiếp!
- Đúng vậy Vương gia! Vương phi cậy quyền khi dễ bọn thiếp.
- Vương phi sai người vả miệng thiếp đó Vương gia!
- Tỷ ấy vô duyên vô cớ phạt quỳ chúng thiếp!
- Người cai quản Vương phủ là Trắc phi tỷ tỷ. Vương phi tỷ ấy tự định đoạt, không coi Trắc phi ra gì.
Lãnh Thiên lạnh lùng nói:
- Đứng lên rồi nói gì thì nói. Nằm đấy còn ra cái thể thống gì nữa?
Bọn họ vội vàng đứng lên:
- Vương gia! Xin ngài làm chủ cho thiếp a!
Lãnh Thiên hừ lạnh:
- Nếu các ngươi không đến đây náo loạn thì đâu đến nỗi này.
Rồi chàng nhìn Lộ Lộ:
- Bọn họ làm gì nàng?
Lộ Lộ nghịch nghịch đuôi tóc:
- Tự ý xông vào Lộ Uyển viện, ăn nói hỗn láo và không chịu hành lễ.
Ngọc Vũ phu nhân chen vào:
- Nói láo! Bọn muội có hành lễ với tỷ, tỷ lại còn ép bọn muội quỳ một canh giờ dưới nắng.
Tư Cầm gật đầu:
- Bọn thiếp có thiện ý đến thăm tỷ tỷ mà!
Thẩm Diệp phu nhân nức nở:
- Bọn muội làm gì có lá gan chửi tỷ chứ? Sao tỷ lại vu khống như vậy?
- Hôm qua ở hoa viên tỷ cố tình dẫm vào chân muội khiến nó sưng đỏ. Muội đã không kể lể với Vương gia thì thôi. Giờ lại còn bị tỷ vu khống nữa chứ!
- An Hồng nhìn Lộ Lộ bằng ánh mắt đau khổ khiến cô rùng mình.
Gia Huân phu nhân ủy khuất nói:
- Vương gia! Đã thế tỷ ấy còn đánh Ngọc Vũ tỷ tỷ và thiếp nữa!
Khóe môi co giật. Rõ ràng lúc nãy còn tiện nhân này, tiện nhân kia, mà giờ đã tỷ tỷ muội muội tình sâu nghĩa nặng rồi. Lộ Lộ thầm cảm thán trong lòng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!