Buổi ký sách hôm nay Sở Ưng Trừng lần đầu hưởng đãi ngộ
"Được đưa đón một mình".
Được thôi, trên thực tế chính là trợ lý trực tiếp lái một chiếc xe nhỏ tới khu chung cư đón người.
Tới từ rất sớm, chưa tới tám giờ đã đón được người chờ lúc tới phòng trang điểm ở khách sạn mới vừa đúng tám giờ rưỡi.
Nhưng mà cửa phòng trang điểm vừa mở Sở Ưng Trừng liền nhìn thấy Nhạc Quân đã ngồi ở đó làm tóc rồi.
Hửm? Sở Ưng Trừng vừa vào cửa vừa lấy điện thoại ra nhìn thử
"Tôi đến muộn rồi sao?"
Nhạc Quân không tiện quay đầu mà từ trong gương liếc cậu: Không.
"Ồ ồ, vậy anh tới rất sớm nha!" Sở Ưng Trừng cảm thán nói,
"Lúc Tả Tả tới đón tôi còn nói tôi dậy sớm thế mà vẫn tràn đầy sức sống rất hiếm có, chẳng phải anh còn dậy sớm hơn cả tôi sao?"
Tả Tả là trợ lý của Sở Ưng Trừng, anh Lý sợ Sở Ưng Trừng lại làm ra
"Sự kiện tàu điện ngầm" nói chung trước tiên là cho cậu một người trợ lý cá nhân—Coi như Sở Ưng Trừng tạm thời còn chưa có nhiều công việc như thế.
Nhạc Quân từ trong gương nhìn một chút vẻ mặt của cậu cảm giác trợ lý nói cũng không sai.
Dù sao bản thân Nhạc Quân là nhân vật chính ngày hôm nay nói sao cũng phải dậy sớm tới sớm chuẩn bị nhưng tâm lý có chuẩn bị không có nghĩa là dậy sớm có thể làm anh vui vẻ.
Mà bộ dáng thần thái sáng láng của Sở Ưng Trừng không giống với người nổi nóng khi thức dậy chút nào.
Nhạc Quân bất giác nhớ tới suy đoán ngày hôm qua, cảm thấy biểu hiện này không giống đã thức cả đêm để đọc sách chẳng lẽ hôm qua cậu thực sự không nói dối?
Cứ ngẫm nghĩ mãi, Nhạc Quân lại thấy trên tay Sở Ưng Trừng vẫn luôn cầm một cuốn tập liền sẵn tiện hỏi: Đó là gì?
À đúng rồi!
Sở Ưng Trừng nhanh chóng cọ tới góc trước bên cạnh Nhạc Quân đang muốn đưa đồ cho anh nhưng lại bị đôi mắt hếch lên lườm thì vô ý thức hơi ngồi xổm xuống.
Suýt chút theo bản năng quỳ một gối xuống.
Nhạc Quân:
"... Cậu đây là tư thế gì thế?"Khụ, tư thế đưa bài tập cho anh.
"Sở Ưng Trừng nâng hai tay đưa vở cho anh,"Mời Oppa kiểm duyệt!"
Nhạc Quân cũng lười dạy bảo cậu, rút quyển vở quạt lên trán cậu một cái.
Đám thợ trang điểm đều giật mình.
Sở Ưng Trừng lại cảm thấy đây là tiêu chí thân mật nên không hề để ý chút nào, cào bừa tóc liền ngồi bên cạnh.
Nhạc Quân cũng rất giống căn bản không quan tâm một quạt này của mình có kết quả gì, anh mắt cũng không thèm nhìn Sở Ưng Trừng nữa mà trực tiếp mở quyển vở trên tay ra.
Quả nhiên là quyển trong ảnh chụp kia.
Lật trước lật sau số trang còn không ít, ngón tay ma sát qua trang giấy liền sờ ra được sức lực lúc viết chữ còn có thể vừa nhìn liền thấy có tới mấy chữ phồn thể.
-
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!