Chương 4: Lớp Học Dùng Từ Trên Mạng Để Xử Lưu Manh

Một cước của Sở Ưng Trừng trên tàu điện ngầm kia thuần túy chỉ là tiện tay giúp đỡ mà thôi, hoàn toàn không chút ý thức phải báo cáo lại—hoặc là nói cậu vốn không biết cần phải báo lại.

Mà về phía công ty thì lại bởi vì lúc trước Sở Ưng Trừng rất bình thường vốn không ai giám sát vụ phát tán tin tức trên mạng của cậu.

Kết quả chính là phóng viên vừa mới nhắc tới toàn bộ hội trường ai cũng không chút chuẩn bị.

Anh Lý ở sau hậu đài vô cùng lo lắng bắt lấy trợ lý cùng tra ra nguyên do kết quả của sự việc.

Nhưng câu hỏi trên buổi họp báo trước mặt không đợi được.

Trong chớp mắt Sở Ưng Trừng Hả? đèn flash liền ở trước mặt cậu chớp nháy liên tục, chớp lóe làm cho mắt cậu sắp hoa cả lên.

Đám dân mạng đang xem phát sóng trực tiếp cũng nháo nhào tìm tin tức được phát ra của cậu sau đó thảo luận tại khu bình luận.

[Tìm thấy rồi!

Có người ở trên mạng nói nhìn thấy Sở Ưng Trừng chủ động ra tay đá lưu manh bay xa hai mét! Còn có người chụp ảnh chung với cậu ta trước phòng kiểm soát, hình như rất nhiều người đều chụp được.]

[Hai mét thì khoa trương quá rồi đi...! Mà cậu ta một nghệ sĩ một chút ngụy trang cũng không có liền ngồi tàu điện ngầm, really(Thật)?]

[Cho nên quả thật vẫn là lăng xê?

Bởi vì hôm nay cho cậu ta làm C mà tạo thanh thế?]

[Nhưng tốc độ lăng xê này không khỏi quá chậm rồi đi? Ngay cả một chút độ hot cũng không có, bộ quan hệ xã hội chỉ có thế chỉ có thế chỉ có thế?]

[Độ nổi của Fan9 cũng tạm ổn mà, không nên có loại hoạch định marketing quy mô thế này...]

[A a a a anh Quân nhà tôi ghét nhất mấy vụ lăng xê thế này! Tôi không tin đây là lăng xê của Fan9]

[Nói thật đây có lẽ là chủ ý của chính Sở Ưng Trừng ha? Thủ đoạn thô bạo như thế tôi không tin là quyết định của công ty!]

[Chỉ là, người phát ra tin này chắc chắn là kẻ được nhờ đi! Bằng không ai nhận ra đó là Sở Ưng Trừng?]

[Ngay cả mũ khẩu trang mắt kính cũng không mang, đây chẳng phải hy vọng người khác nhận ra cậu ta sao?]

[Ọe ọe ọe ọe!

Sao lại chọn vị trí C mới kiểu này nha!]

Phê bình trong khu bình luận càng thêm gay gắt nhưng hiện trường buổi họp báo lại bình tĩnh một cách quỷ dị.

Tất cả mọi người đều đang chờ Sở Ưng Trừng nói, nhưng bản thân Sở Ưng Trừng Hả? xong thì không nói gì nữa.

Được thôi cậu còn chưa hiểu Lăng xê là có ý gì.

Nếu như có thể bây giờ cậu liền muốn lấy điện thoại ra hỏi trí tuệ nhân tạo.

Nhưng không thể.

Dù sao lúc trước khi cậu hỏi Cái gì là vị trí C anh Lý liền bày ra bộ dáng tìm chết hả; Bây giờ ở ngay hiện trường hỏi ý nghĩa của Lăng xê thì anh Lý chắc sẽ ngay bị chọc tức chết tại chỗ.

Sở Ưng Trừng bên này còn đang mờ mịt phóng viên đã hỏi tiếp một câu:

"Bây giờ cậu không nói gì là mặc nhận chuyện này là lăng xê sao?"

Lời này vừa nói ra chân mày của Nhạc Quân hơi nhăn lại, mắt của Tô Vu Mân cũng rủ xuống một giây rồi lại ngước lên.

Ngay lúc mic của Tô Vu Mân đã đưa tới bên miệng chuẩn bị phát biểu thì Sở Ưng Trừng đột nhiên hỏi ra một câu:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!