Thành viên cũ của Fan9 quay lại kiếm chuyện đây là chuyện anh Lý đã sớm chuẩn bị.
"Hừ, lúc trước cậu ta luôn gửi tin tức trong các đài truyền hình nói Fan9 không có cậu ta sẽ chìm nghỉm. Hai năm nay cậu ta không có tài nguyên công ty, đóng phim truyền hình lên được mấy lần truyền bá của đài truyền hình chính, bây giờ còn không biết xấu hổ tới cọ nhiệt độ?"
Anh Lý cười lạnh lùng mấy tiếng sau đó nhìn về phía Sở Ưng Trừng,
"Nhưng mà cô gái kia tên gì mà...! Tần Tiêu Vi? Là chuyện gì? Các cậu quen biết?"
Sở Ưng Trừng cũng là lúc trước tìm kiếm rất lâu mới từ trong ký ức bới ra đại khái đây là ai:
"Là bạn...! trong trại trẻ mồ côi của tôi."
Lời này vừa nói ra tất cả mọi người có mặt đều nhìn về phía cậu.
Ngay cả Nhạc Quân vừa nãy còn cúi đầu nhìn điện thoại cũng ngẩng đầu lên yên lặng nhìn Sở Ưng Trừng.
Chuyện Sở Ưng Trừng là cô nhi toàn bộ đoàn đội đều là hiểu rõ trong lòng.
Chẳng qua lúc trước cậu quá mức trong suốt ở trong đoàn đội này chỉ là một số bộ phận nhỏ, cho nên chuyện này cũng chưa từng nhắc tới.
Gần đây mấy ngày này anh Lý thật ra đã lên kế hoạch rồi tìm một thời điểm thích hợp lợi dụng chuyện này.
Kết quả bây giờ tốt rồi tới một cô nàng cọ nhiệt độ biến thành bị ép liên kết.
Anh Lý đau đầu.
"Cậu với cô ta có quan hệ thế nào? Bao gồm trước đây, bây giờ luôn." Anh Lý hỏi,
"Cậu có tư liệu mờ ám gì trong tay cô ta không? Hoặc là trước đây ở trong trại trẻ mồ côi có trải nghiệm gì không quá muốn công khai không?"
Sở Ưng Trừng: Ờm...
Tới đây. Anh Lý cho rằng chần chừ như thế là bởi vì Sở Ưng Trừng thật sự nhớ lại tài liệu đen tối gì đó mà đứng dậy nói,
"Tôi với cậu ra ngoài nói chuyện riêng."
Không phải.
Sở Ưng Trừng thật ra là do tốc độ đào bới ký ức ngay tại chỗ không đủ nhanh phải đợi một lúc mới có đáp án,
"Hẳn là không có tư liệu mờ ám gì đâu...! Con nít chẳng phải đều lớn lên như thế sao? Đánh nhau cãi nhau ầm ĩ rất bình thường."
Thật ra khi Sở Ưng Trừng đối chiếu với tuổi thơ của chính mình thì mấy Ký ức ở trong trại trẻ mồ côi kia khó tránh khỏi có chút chua xót và hỗn loạn.
Nhưng Sở Ưng Trừng tốt xấu cũng từng lăn lộn trong quân doanh từng gặp không ít lính mới nhỏ tuổi, cũng nghe các võ tướng từng kể qua tuổi thơ của bọn họ cho nên cảm thấy cuộc sống của cơ thể này trong trại trẻ mồ côi cũng không quá mức kỳ quái.
Chẳng qua trong trí nhớ vẫn còn một chuyện Sở Ưng Trừng cảm thấy vẫn nên nói ra:
"Đúng rồi, Tần Tiêu Vi này lúc trước không phải tên này."
Anh Lý sửng sốt một lúc: Hả?
"Trước kia cô ấy tên là Tần Mai." Sở Ưng Trừng trả lời,
"Không biết là bây giờ đổi tên rồi hay là lấy tên nghệ danh."
"Tần Mai, tên này cũng rất mộc mạc chẳng qua trại trẻ mồ côi cũng chỉ có trình độ thế này thôi." Anh Lý bỗng nhớ tới một chuyện,
"Đúng rồi Tranh Tử tên này của cậu có từng sửa qua chưa?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!