Chương 31: Thế nào mới là nghiêm túc?

Đôi phu thê cùng nhau chơi đùa hợp cẩn nơi vườn táo, đến tận xế chiều mới trở về.

Cả một ngày, Mịch Chi học hỏi cũng không ít cầm nghệ nơi đấng phu quân lý tưởng.

Còn thêm một phen mắt tròn mắt dẹt bởi dáng dấp cùng khí phách cao cao tại thượng khi hoạ kiếm của Tử Lạc.

Quả là nhân tài đây rồi, con nhà người ta trong truyền thuyết là đây chứ đâu. Nam nhân gì mà cái quái gì cũng biết, cái gì cũng tinh thông hơn người. Chả bù cho thê tử như cô đây!

.....

Nước ấm đã chuẩn bị xong, Mịch Chi vừa bước vào gian tắm thì bất chợt một thanh âm vang lên từ phía sau.

-Hai ngươi lui ra ngoài!

Tiểu Hồng, Tiểu Mai phụng lệnh vị Vương gia kia mà đành lui ra khép cửa.

Mịch Chi vốn đang tính cởi lấy ngoại bào, chỉ muốn ngâm mình trong làn nước ấm nóng được rải đầy hoa thơm mỹ thảo.

Vừa nghe thấy giọng của Tử Lạc liền kéo vội ngoại bào trở lại, chỉnh trang ngay ngắn.

Lúc nãy hắn còn chưa vào phòng kia mà, không ngờ nhanh chân đến vậy. Canh ngay lúc cô tắm lại nhảy vào, lại còn ngang ngược đuổi lấy hai nha hoàn ra ngoài.

-Vương gia!.... Người cũng muốn tắm sao?

Mịch Chi cười cười, hai bàn tay ra sức giữ chặt tố y trên người.

Nhìn ánh mắt đầy gian ý của Tử Lạc, thật khiến cô có phần lo lắng. Chắc chắn laii muốn giở trò.

Hắn di chuyển bước chân, tay vẫn chắp sau lưng. Bước đi vững chãi, quyết đoán cứ không ngừng tiến thẳng về phía Mịch Chi.

-Cả ngày rong ruổi, Ta thật cũng muốn được tắm!

Tử Lạc cất giọng thâm trầm đầy ẩn ý. Ánh mắt sắc lãnh như khẽ cười nhìn thẳng vào nữ nhân trước mặt.

Mịch Chi tim đập thình thịch, đồng tử thoáng dao động sang nơi khác một chút.

-A... vậy... Thiếp nhường cho Người... cứ.. cứ tự nhiên!

Nói rồi cô luống cuống muốn bước đi khỏi, nhưng vừa lướt nhẹ qua Tử Lạc, hắn liền một tay nắm lấy cô mà ghì mạnh.

Thân thể phút chốc được một cánh tay rắn chắc giữ chặt, áp sát vào nhau.

Tử Lạc đưa mắt thâm tình nhìn cô, ánh nhìn như thể muốn đem cô nuốt trọn.

-Ý ta là... ta muốn tắm cùng nàng!

Câu nói kết thúc cũng là lúc Tử Lạc tay kéo lấy đai lưng tố y của nữ nhân.

Ngoại bào phút chốc rơi nhẹ xuống đất, vẫn còn chướng ngại vật khi trên người nữ nhân còn lấy bộ nội y màu trắng dài kín cơ thể. Trông thật phiền phức!

Hắn đưa tay, muốn vạch lấy cổ áo mà cởi lấy, liền bị Mịch Chi ngăn lại.

-Không được! Thiếp không muốn tắm chung...

Cho dù là đã trải qua bao nhiêu lần hoan ái thì sao chứ? Cô vẫn không khỏi ngượng ngùng khi tự nhiên lại cùng tắm với nam nhân trong một bồn gỗ.

Mịch Chi gỡ lấy tay Tử Lạc, đẩy vào lồng ngực hắn rồi quay lưng xoay đi.

-Nàng nghĩ nàng không muốn thì được sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!