Chương 2: Xuyên

Mịch Chi mở nhẹ hàng mi, âm thanh xung quanh vô cùng hỗn độn, ồn ào.

Một giọng nói chua ngoa vang lớn bên tai cô

-Nào nào các vị đại gia! Cứ thoải mái đưa giá, ai đưa giá cao nhất sẽ có được "ngọc nữ" xuất sắc nhất Vạn Xuân Hoa của ta.

Cô gượng đầu dậy, đầu óc nặng kịt, toàn thân ê ẩm như vừa bị ném lăn từ trên cầu thang xuống. Xương cốt thật sự rã rời.

Mịch Chi quan sát xung quanh, bất giác phát hiện hiện điều kỳ lạ.

Toàn thân bị dây thừng trói chặt, miệng bị bịt kín bằng một lớp vải dày cộm. Cô bị trói dín chặt trên ghế, không thể cử động.

Cô nhìn khắp quang cảnh trước mặt, phía dưới toàn bộ là các cánh mày râu, già có, trẻ cũng có.

Tất cả họ đều ăn mặc y phục thời cổ, tóc được cột nửa đầu, xoã dài phần đuôi.

Hơn nữa, tất cả bọn họ đều đang nhìn cô. Ánh nhìn dâm tiện thèm khát cực độ.

Rồi lần lượt, bọn họ luôn miệng hét giá "Một vạn lượng", "Hai vạn lượng"

Mịch Chi chợt hiểu một chút, họ đang "mua" cô. Xem cô như vật đấu giá, nhưng mà rõ ràng, rõ ràng cô bị tai nạn, cả thân thể bị hất tung bay đi hàng chục mét, vì sao bây giờ cô lại ở nơi này. Còn bị người ta mua lên trả xuống.

Con mẹ nó! Chẳng lẽ cô xuyên không?

Nghĩ đến đây cô thầm tức tối, cô đã coi không biết bao nhiêu phim, đọc biết bao nhiêu truyện về xuyên không rồi. Con gái nhà người ta được xuyên không làm hoàng hậu, công chúa các kiểu. Tiên sư bố thế quái nào cô xuyên không lại làm gái lầu xanh. Thật bất công!

Mịch Chi cố sức cựa quậy, liền bị mụ già kia trừng mắt dữ tợn.

Từng cái giá vẫn được đưa ra, mỗi lúc một cao. Phút chốc đã lên tận bảy ngàn lượng.

Có vè như cái tên già đê tiện phía dưới đã thắng cuộc, không ai đưa giá cao hơn lão ta.

Mụ già tú bà chết bầm trên này cười khoái chí, vỗ tay chúc mừng.

Lão già dưới kia cười thật dâm ô, lão đã ngoài năm mươi, gần như đáng tuổi cha cô. Vậy mà lại đi "mua gái trinh" về chơi? Nghĩ đến khi mà cái mồm súng răng tởm lợn kia của lão mà hôn lấy cô, chỉ cần nghĩ đến đâu thôi không cần nghĩ chi xa. Cũng đủ khiến Mịch Chi cảm thấy buồn nôn.

Cô cố sức vùng vẫy, miệng muốn hét to nhưng chỉ phát ra tiếng "ưm ưm".

Thế là hết, cô bị hai thanh niên cường tráng xách cô mang vào một gian phòng. Họ đặt cô lên giường, lại không hề cởi trói cho cô mà lặng lẽ đi ra ngoài.

Xong rồi, Mịch Chi thật sự cảm thấy cuộc đời mình thật sự sắp thối nát.

Xuyên không mẹ gì chứ? Ai bảo mấy cô gái hay mộng mơ được xuyên về làm nữ chính oai hùng, mỹ lệ, được bên cạnh các nam nhân tuấn tú, đẹp trai.

Cô thì xuyên không đây này, nhưng lại xuyên qua làm gái bán hoa. Bây giờ lại sắp bị phá thân. Thật đáng thương!

"Kẹt"

- tiếng cửa mở ra, tổ cha nó, là lão gia dê dâm tiện ác ôn. Lão ta đang từ từ đi về phía cô, hai bàn tay không ngừng xoa vào nhau xuýt xoa, thèm thuồng.

Mịch Chi cố động, vùng vẫy. Hai bàn tay thô ráp nhăn nheo của lão lại tuỳ tiện đặt lên bộ ngực căng tròn của cô.

Mich Chi kinh khiếp hồn phách, cô vùng vẫy như cá mắc cạn.

Kinh tởm, thật sự quá kinh tởm. Cái ngàn vàng cô giữ gìn bây giờ tự dưng lại sắp bị mất đi vì một lão già.

Bàn tay thô thiển kia ra sức nhào nặn cặp đào căng phồng của cô sau lớp xiêm y.

Chả khoái cảm mẹ gì xấc, chỉ thấy muốn nôn thốc nôn tháo.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!