Chương 50: (Vô Đề)

Cả hai đều là lần đầu tiên, chẳng ai có kinh nghiệm, may mà Sở Tinh Lan lại có kiến thức sinh lý rất vững vàng, chẳng mấy chốc đã lần mò ra được cách làm cho đúng.

Khi Omega không ở trong kỳ ph*t t*nh, cơ thể chưa được chuẩn bị đầy đủ, nếu làm bừa rất dễ bị thương, mà Sở Tinh Lan thì tất nhiên không muốn làm đau Trần Bắc Hà, nên cực kỳ kiên nhẫn.

Trần Bắc Hà bị anh trêu chọc đến toàn thân nóng bừng.

Bên ngoài của sổ sấm chớp đì đùng, tim Trần Bắc Hà đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, không khí bên trong chăn nóng đến mức khiến cậu như tan chảy.

Trán Sở Tinh Lan lấm tấm mồ hôi, gương mặt hiện rõ vẻ điên cuồng.

Alpha lúc nào cũng tươi cười dịu dàng giờ lại mang theo một sự chiếm hữu đáng sợ đến thế.

Đầu óc Trần Bắc Hà hoàn toàn hỗn loạn, không còn nghĩ được gì nữa, chỉ theo bản năng ôm chặt vai anh, như một con thuyền nhỏ lênh đênh giữa sóng lớn…

Ban đầu rõ ràng nói là chỉ thử một lần.

Kết quả là tên mặt dày Sở Tinh Lan lại quấn lấy cậu đến tận ba giờ sáng.

Cơ thể Trần Bắc Hà rã rời như sắp tan ra thành từng mảnh, nằm bẹp trên giường, giọng khàn khàn lầm bầm: "Anh không mệt à? Sao sức bền ghê vậy…"

Sở Tinh Lan dịu dàng hôn lên trán cậu: "Không mệt, anh rất vui. Em còn nhớ lúc trước anh rơi vào kỳ mẫn cảm đã hôn em, sau đó em còn đòi tính sổ với anh, em đã nói câu gì không?"

Trần Bắc Hà chẳng buồn động não: "Câu gì? Anh lại lôi chuyện cũ ra làm gì nữa?"

Sở Tinh Lan nhắc lại: "Anh nói, nụ hôn đầu vốn để dành cho vợ tương lai. Em lại bảo: "Chỉ là hôn thôi mà, không sao cả, đêm đầu để dành cho vợ là được."

"

Trần Bắc Hà khựng lại: "…"

Cậu thật sự đã từng nói cái câu ngớ ngẩn đó sao? Lúc đó chắc đầu óc cậu bị nước tràn vào mất rồi!

Sở Tinh Lan dụi dụi vào hõm cổ cậu: "Giờ thì, đêm đầu tiên cũng là của em."

Trần Bắc Hà: "…"

Sở Tinh Lan tiếp tục làm nũng: "Em chính là vợ mà anh đã xác định."

Trần Bắc Hà mặt đỏ bừng, đạp cho anh một cú: "Cút đi, đừng gọi bậy!"

Sở Tinh Lan bật cười: "Không gọi là vợ thì gọi là chồng nhé? Chồng ơi~"

Trần Bắc Hà xấu hổ đến tê dại cả người, lập tức lấy tay bịt miệng anh: "Đừng có buồn nôn như thế! Anh có thể biết xấu hổ một chút được không, đồ khốn!"

Sở Tinh Lan bị bịt miệng, ánh mắt vẫn vô tội như không có chuyện gì.

Trần Bắc Hà tưởng anh chịu im lặng rồi, vừa nới lỏng tay ra thì tên này lại bất ngờ hôn lên lòng bàn tay cậu, cười nói: "Gọi vợ không được, gọi chồng cũng không, vậy gọi bé yêu nhé?"

Trần Bắc Hà: "…"

Lúc nhỏ rốt cuộc cậu đã kết bạn với thể loại quái quỷ gì vậy?

Bây giờ đổi trả còn kịp không?

Sau khi chọc ghẹo đủ rồi, Sở Tinh Lan bế ngang cậu dậy, thấp giọng nói: "Không đùa nữa, đi tắm thôi. Tắm xong ngủ sẽ dễ chịu hơn."

Trần Bắc Hà nhắm mắt lại, để mặc Sở Tinh Lan hầu hạ tắm rửa cho mình.

Đầu cậu nặng trĩu vì buồn ngủ, hai mí mắt cứ đánh nhau liên tục. Khi Sở Tinh Lan lau khô người và bế cậu ra ngoài, Trần Bắc Hà đã tựa đầu vào vai anh, lơ mơ ngủ thiếp đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!