Sau khi trận đấu kết thúc, Sở Tinh Lan gửi hai tin nhắn vào nhóm chung của tuyển thủ chuyên nghiệp:
"Hôm nay là sinh nhật của North, Bắc Mục lại vừa giành được quán quân tuần, song hỷ lâm môn! Chúng tôi mời mọi người ăn khuya nhé~"
"Nhà hàng xoay trên tầng thượng ở Tòa nhà thành phố Tinh, đi ra cửa hậu trường số 7 có xe buýt đưa đón. Các tuyển thủ và huấn luyện viên đều được mời, chỗ ngồi nhiều lắm, hoan nghênh mọi người đến dự ~"
Tin nhắn này lập tức gây nổ trong nhóm:
"Wow! Nhà hàng xoay á? Đắt lắm đó nha!"
"Từ lâu đã nghe danh nhà hàng xoay ở Thành phố Tinh rồi, nhất định phải đi thôi."
"Có xe đưa đón luôn? Chu đáo ghê."
"Sinh nhật vui vẻ nha, North!"
"Chờ tôi đi vệ sinh xong là qua ngay!"
Trần Bắc Hà vốn nghĩ sau trận sẽ cùng vài người trong đội ăn mừng sinh nhật riêng tư một chút, không ngờ lại mời đông người như vậy, cảm thấy có phần quá long trọng?
Cậu kéo Sở Tinh Lan sang một bên, nhỏ giọng hỏi: "Nhà hàng này đặt phòng rất đắt, cậu mời hết tất cả mọi người đi ăn vì sinh nhật tôi có cần thiết không?"
Sở Tinh Lan mỉm cười: "Sinh nhật tuổi 20 thì phải mừng cho đàng hoàng chứ. Dù sao tiền tôi kiếm cũng chẳng có chỗ tiêu, tiêu cho cậu thì tôi rất sẵn lòng."
Câu nói đó khiến tim Trần Bắc Hà lỡ nhịp một nhịp. Cậu cảm thấy lời của Sở Tinh Lan mang chút gì đó mờ ám, liền gãi đầu, phản bác ngay: "Tôi sinh nhật sao có thể để cậu trả tiền? Cậu chỉ là đồng đội thôi, làm vậy người ta sẽ hiểu lầm, còn tưởng chúng ta…"
Sở Tinh Lan nhìn vào mắt cậu: "Tưởng chúng ta làm sao?"
Nghĩ đến nụ hôn trong kỳ mẫn cảm lần trước, tai Trần Bắc Hà đỏ bừng.
Lúc trước vì vụ ID đôi mà bị cả giới đồn ầm chuyện hai người đang yêu nhau, giờ nếu cậu sinh nhật mà Sở Tinh Lan lại là người mời cơm… chẳng phải càng giống bạn trai đang chi tiền mời khách à? Càng không thể rửa sạch.
Trần Bắc Hà kiên quyết phản đối: "Dù sao cũng không được để cậu trả tiền. Tôi sẽ tự thanh toán."
Hai người đang tranh luận, sau lưng vang lên giọng nói ôn hòa của HLV Chúc Thanh: "Vậy để đội lo đi. Chúng ta vừa giành được 50 vạn từ chức quán quân tuần mà. Lần đầu tiên giành được chức quán quân, lại đúng ngày sinh nhật của Tiểu Bắc, rất có ý nghĩa. Trích từ tiền thưởng ra để tổ chức sinh nhật cho cậu ấy, mọi người có ý kiến gì không?"
Khúc Trường Thiên và Lộc Miên đồng thanh: "Không ý kiến."
Sở Tinh Lan nhún vai: "Vậy tôi cũng không ý kiến."
Trần Bắc Hà quay lại cười: "Cảm ơn anh Chúc!"
Chúc Thanh vỗ vai cậu: "Mời một bữa cơm thôi mà. Anh cũng vừa gọi điện cho ông chủ, tiền thưởng lần này sẽ chia đều cho cả đội."
Khúc Trường Thiên nghe vậy cười tươi như hoa: "Ông chủ hào phóng ghê!"
Một số CLB khác sẽ giữ lại một phần tiền thưởng cho chi phí vận hành, nhưng Bắc Mục chia toàn bộ thưởng cho tuyển thủ và HLV, đúng là phóng khoáng thật sự.
Một chức quán quân tuần, mỗi người đã được chia vài chục ngàn. Nếu là chức quán quân mùa S5, thì mỗi người có thể nhận cả triệu, còn quán quân thế giới thì không thể tưởng tượng được.
Sau khi đi vệ sinh xong, cả nhóm cùng nhau đến cửa số 7.
Tuyển thủ các đội ngoại tỉnh khi thi đấu ở Thành phố Tinh đều ở khách sạn gần đó, Sở Tinh Lan đã sắp xếp sẵn mấy chiếc xe buýt chở mọi người đến Tòa nhà Thành phố Tinh.
Buổi tiệc lần này, có 20 trong tổng số 25 đội đến dự. Đội Hừng Đông không đến, còn 4 đội khác vì có việc nên vắng mặt, nhưng đã nhắn riêng chúc mừng sinh nhật và xin lỗi. Trần Bắc Hà rộng lượng nói không sao cả.
Một nhóm đông người chia nhau đi thang máy lên tầng thượng.
Trần Bắc Hà vừa định bước vào thì Sở Tinh Lan bất ngờ kéo tay cậu lại, ghé tai nói nhỏ: "Cậu là nhân vật chính, phải xuất hiện cuối cùng mới đúng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!