Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Trần Bắc Hà không thể tin được, nói: "Chúc ca, anh đang đùa em à?"
Chúc Thanh nghiêm túc nói: "Bây giờ anh là huấn luyện viên của Bắc Mục, sao có thể đùa về chuyện này được? Thâm Lan đã ký hợp đồng với Bắc Mục rồi, mọi chuyện xong xuôi anh mới nói với cậu."
"Ký thật rồi á?" Trần Bắc Hà trừng mắt nhìn Chúc Thanh. Đã ký hợp đồng rồi? Vậy là chuyện đã chắc như đinh đóng cột, Sở Tinh Lan thật sự sẽ đến Bắc Mục?
Thời gian qua cậu luôn đoán Sở Tinh Lan sẽ về đội nào, đoán hết cả liên minh, chỉ là không nghĩ tới đội nhà mình. Cậu nằm mơ cũng chưa từng nghĩ đến việc Tinh Lan sẽ đến Bắc Mục!
Thậm chí cậu đã chuẩn bị sẵn sàng để tiếp tục đối đầu với Sở Tinh Lan ở mùa giải tới, còn mạnh miệng tuyên bố: "Bất kể cậu về đội nào, tôi cũng không tha cho cậu."
Kết quả đối phương lại thành đồng đội của mình?
Chúc Thanh vỗ vai Trần Bắc Hà, đùa: "Tiểu Bắc, sau này không được suốt ngày nghĩ cách "giết" cậu ta nữa đâu, trên sân đấu không được phép giết đồng đội."
Trần Bắc Hà có vẻ rất mâu thuẫn.
Chúc Thanh nghi hoặc: "Sao vậy? Mặt mũi khó coi thế này?"
Trần Bắc Hà gãi đầu, lẩm bẩm: "Chỉ là… cảm thấy kỳ kỳ, mỗi lần gặp cậu ta trong game là em chỉ muốn chơi chết cậu ta, giờ lại thành đồng đội, không quen lắm."
Chúc Thanh cười: "Rồi cũng sẽ quen thôi. Cậu cứ từ từ thích nghi đi, anh vào phòng thu dọn đồ."
Thấy Chúc Thanh xoay người đi vào phòng thu dọn tủ quần áo, Trần Bắc Hà vội vàng đi theo hỏi: "Chúc ca thu dọn hành lý làm gì thế? Sắp nghỉ phép về nhà à?"
Chúc Thanh vừa xếp đồ vừa nói: "Anh phải đổi phòng."
Ký túc xá tuyển thủ của Bắc Mục là loại phòng đôi. Từ khi ra mắt đến giờ, Trần Bắc Hà luôn ở cùng phòng với Chúc Thanh suốt hai năm, sống chung rất vui vẻ.
Cậu không hiểu lắm: "Sao phải đổi? Hai chúng ta ở chung đâu có vấn đề gì?"
Chúc Thanh giải thích: "Anh là huấn luyện viên của các cậu nên phải chuyển sang ở với nhóm huấn luyện. Phòng anh để lại cho tuyển thủ mới. À, sau này cậu sẽ ở cùng phòng với Thâm Lan cho tiện trao đổi."
Miệng Trần Bắc Hà há lớn đến mức có thể nhét vừa một quả trứng vịt: "Hả?"
Cậu không chỉ phải làm đồng đội với Sở Tinh Lan, còn phải làm bạn cùng phòng nữa?
Tình hình diễn ra ngoài sức tưởng tượng khiến Trần Bắc Hà bối rối, vội vàng nói: "Chúc ca, em không muốn ở chung phòng với Sở Tinh Lan!"
Chúc Thanh nghi hoặc quay lại nhìn cậu: "Tại sao?"
Trần Bắc Hà lúng túng: "Em với cậu ta… nói chung là không hợp nhau, em sợ ở chung mà bất đồng quan điểm sẽ động tay động chân, ảnh hưởng không tốt."
Động tay động chân?
Chúc Thanh cố nhịn cười, nói: "Không sao, nếu đánh nhau thật thì để anh đứng ra can ngăn."
Trần Bắc Hà: "……"
Chúc Thanh thấy vẻ mặt Trần Bắc Hà phức tạp, không nhịn được đưa tay xoa đầu cậu, nghiêm túc hỏi: "Tiểu Bắc, cậu có muốn đoạt quán quân không?"
Mắt Trần Bắc Hà lập tức sáng lên: "Dĩ nhiên là muốn rồi!"
Chúc Thanh nói: "Vậy cậu cảm thấy thực lực của tuyển thủ trong trại huấn luyện Bắc Mục có thể so được với Thâm Lan không?"
Trần Bắc Hà không do dự: "Chắc chắn là không rồi, còn kém xa."
Chúc Thanh cong mắt cười: "Vậy thì, để một tuyển thủ mạnh như Thâm Lan làm đồng đội của cậu, Bắc Mục chúng ta mùa sau chắc chắn sẽ có thành tích tốt. Có gì khiến cậu không vui chứ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!