Cơn tức giận này xuất hiện vô cùng bất ngờ.
Lúc đầu Tang Trĩ còn không hề phát hiện ra, vì quả thật là lúc anh nổi giận trông không khác mấy trạng thái của ngày thường.
Nhưng đúng là, đã bị anh dọa sợ đôi chút.
Học kỳ hai của năm ba, bạn học xung quanh lục tục tìm chỗ thực tập. Trước đó Tang Trĩ dự định rằng tốt nghiệp rồi sẽ trực tiếp ra ngoài tìm việc làm, nhưng sau có bàn bạc lại với Đoàn Gia Hứa, cô quyết định thi lên nghiên cứu sinh của đại học Nam Vu.
Vậy nên lúc các bạn đi thực tập thì Tang Trĩ phải chuẩn bị luận văn cho kì thi nghiên cứu sinh.
Nửa học kỳ cứ như thế trôi qua.
Tang Trĩ nhìn trúng một cặp đồng hồ tình nhân ở trên web, muốn tặng nó làm quà kỷ niệm hai năm quen nhau cho Đoàn Gia Hứa. Nhưng giá không rẻ chút nào, thế là cô quyết định đi làm thêm ở một quán cà phê ở gần trường học.
Nhờ thế cô mới quen được một đàn em năm nhất tên là Nhậm Quang.
Nhậm Quang không làm thêm ở đây, chỉ là đến mua nước với bạn bè mà thôi.
Bề ngoài của Tang Trĩ xinh đẹp, được ông chủ sắp xếp ở quầy order. Nhưng cô rất ít khi cười, nếu có thì cũng chỉ là tinh thần chuyên nghiệp, bị ông chủ nhắc nhở vài lần cô mới miễn cưỡng nặn ra một nụ cười gượng.
Hai lúm đồng tiền của cô sâu hoắm, chỉ cần khẽ nhếch miệng thôi là sẽ lộ ra ngay. Cười rộ lên trông đáng yêu vô cùng.
Vừa gặp đã yêu, lần đầu tiên Nhậm Quang liền muốn xin wechat của Tang Trĩ.
Đương nhiên là bị Tang Trĩ từ chối ngay tại chỗ với lý do là cô đã có bạn trai.
Nhưng có lẽ là không tin lời Tang Trĩ.
Từ ngày hôm đó, dường như mỗi ngày Nhậm Quang đều đến quán cà phê.
Tiệm mà ít khách, cậu ta sẽ đến quầy order tán gẫu với Tang Trĩ.
Tiền lương của quán không cao, vậy nên trước kia mỗi ngày cô cũng không dành nhiều thời gian ở đây, càng không có ý định gắn bó lâu dài. Từ hồi Nhậm Quang như âm hồn không tan xuất hiện, cô cảm thấy rất phiền phức, thế là dứt khoát nói với ông chủ xin nghỉ việc.
Nhưng không biết Nhậm Quang hỏi ở đâu.
Cậu ta biết khoa của cô, còn biết cả lớp cô học nữa. Sau này, ngay cả số phòng ký túc xá cũng bị cậu ta phát hiện.
Hằng ngày nếu không phải là nhờ người đưa quà cho cô, thì sẽ chặn dưới lầu ký túc xá của cô. Thăm dò được những nơi cô thường đến liền bày ra dáng vẻ "ngẫu nhiên gặp được".
Người theo đuổi Tang Trĩ không ít, nhưng chưa từng gặp ai quấn người đến vậy. Thường thì những người khác sau khi biết cô có bạn trai sẽ trực tiếp buông tay.
Nhưng Nhậm Quang này, phỏng chừng vì tuổi còn nhỏ, càng từ chối càng cố chấp hơn.
Xem ra là kiên quyết muốn làm người thứ ba.
Dạo này Đoàn Gia Hứa bề bộn nhiều việc, thế nên hai người gọi điện thoại cho nhau không nhiều lắm.
Tang Trĩ cũng nói qua về chuyện này với anh trên wechat, anh có hỏi nhưng cô chỉ nói đơn giản là từ chối rồi. Dù gì xa nhau như thế, cô sợ sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của anh, vả lại cũng tin mình sẽ giải quyết tốt.
Tình trạng này giằng co mấy tuần, cuối cùng Tang Trĩ chịu không nổi nữa. Cô kéo số điện thoại của Nhậm Quang ra khỏi danh sách đen, gọi qua: "Cậu nói đi, cậu muốn như thế nào hả?"
Giọng nói của chàng trai lanh lảnh, cười hì hì nói: "Chị gọi điện thoại cho tôi thật này."
Bây giờ cô mà nghe thấy giọng nói này là phiền, giọng điệu không kiên nhẫn hơn hẳn: "Tôi có bạn trai rồi. Mấy chuyện cậu làm này, tự về nhà hỏi ba mẹ mình thử xem, bảo cho bọn họ dạy dỗ lại cậu cho tốt vào."
Giọng điệu của Nhậm Quang chẳng hề để bụng: "Chị ơi, bạn trai chị đâu ra chứ? Tháng này tôi gặp chị rất nhiều, trừ tôi ra thì tôi chẳng thấy một sinh vật giống đực nào ở xung quanh chị cả."
"Chưa từng nghe yêu xa sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!