Chương 27: Giấc mộng

Lời này nghĩa là gì?

Hiện tại cô mới học đầu cấp hai, đợi đến khi tốt nghiệp cấp 3 còn 4 năm rưỡi nữa. Cô vốn định khi nào nghỉ hè, tụ tập bạn bè lấy cớ đi chơi nhóm, sau đó qua Nghi Hà tìm anh.

Nhưng anh nói vậy, là không muốn để cô có cơ hội gặp riêng anh hay sao?

Tang Trĩ có chút biệt khuất: "Anh đây là đang muốn đe dọa em?"

"Đe dọa?" Đoàn Gia Hứa nghiêng đầu, miễng cưỡng nói: "Cũng có thể nói như vậy?"

"..."

"Nhóc con, không phải chính em nói sao?" Anh đẩy quyển sách luyện tập ra trước mặt cô, đầu ngón tay điểm nhẹ lên quyển sách, nói y chang giọng điệu cô hôm đó: "Học tập cho giỏi, tìm một công việc tốt."

"..."

Vấn đề này vẫn là không có kết thúc đi.

Tuy Tang Trĩ chủ động "khai ra" chuyện "Tình yêu qua mạng", cũng hết sức thành thật hỏi ý kiến bố mẹ __ cô có thể nhân dịp nghỉ đông đi gặp "người thương" ở thành phố kia không. Nhìn như 10 phần tôn trọng ý kiến phụ mẫu, nhưng cũng bởi vì lý lẽ thẳng thừng và cách đặt vấn đề vô cùng thẳng thắn, đương nhiên ấy càng khiến ba mẹ thêm tức giận.

Đối với bọn họ mà nói tin tức kinh thiên động địa này so với những sự việc lẻ tẻ như: "Lên lớp không nghe giảng", "Đánh nhau với bạn học", "Phá hư kỷ luật lớp" thì còn muốn bức chết người khác không biết bao nhiêu lần. Chuyện này cũng khiến họ cực kỳ lo lắng.

Dù Tang Trĩ đã hứa hẹn sẽ không liên lạc với "Người yêu qua mạng", nhưng ba cô vẫn lệnh cho Tang Diên cài đặt pass máy tính ở nhà, đồng thời tịch thu luôn điện thoại di động của Tang Trĩ. Không những vậy còn dặn Tang Diên theo dõi cô kỹ càng, không để cô làm loạn.

Cho nên khoảng thời gian cận kề năm hết, tết đến này, khi nhà nhà người người vui vẻ đi chơi, nô đùa thì cuộc sống của Tang Trĩ bị kìm kẹp như đi tù. Mỗi ngày trừ người nhà, thì cũng chỉ có gia sư Đoàn Gia Hứa đến "thăm tù" một lần.

Đoàn Gia Hứa không nhắc lại sự tình yêu đương qua mạng kia nữa. Thời điểm làm chính sự, anh luôn rất nghiêm túc, sẽ không đề cập đến chuyện khác. Thẳng đến khi hoàn thành thời gian gia sư, anh mới ngẫu nhiên nói mấy câu trêu chọc cô.

Sợ bại lộ chân tướng, Tang Trĩ nếu không có việc gì cũng sẽ không chủ động hỏi chuyện của anh.

Cô chỉ biết lịch làm việc của Đoàn Giá Hứa hiện tại vẫn gần như kín mít, nhưng so với trước kia đã đỡ bận rộn hơn nhiều. Đôi lúc sẽ dạy thêm giờ cho cô, hoặc bổ túc thêm kể cả vào những ngày không có lịch dạy, ngoài ra thì không có biến động gì. Hai người vẫn học ở phòng của Tang Diên. Mà trừ lúc học bổ túc, Tang Trĩ về cơ bản cũng không tiến vào quấy rầy Tang Diên và Đoàn Gia Hứa.

Thi thoảng mẹ cô sẽ đưa cô hoa quả bưng vào cho hai anh, Tang Trĩ liền có thể nhờ vậy mà nhìn thấy rất nhiều bộ dạng khác nhau của Đoàn Gia Hứa.

Ngẫu nhiên cô sẽ thấy anh đang hút thuốc lá, nhưng khi nhìn thấy cô chớp chớp mắt nhìn anh, anh sẽ ngưng hút, dụi tàn thuốc vào gạt tàn, sau đó đối với cô cười cười, trêu chọc: "Tiểu Tang Trĩ, che mũi vào, sau đó nhanh nhanh ra ngoài đi."

Ngẫu nhiên bắt gặp anh đang chơi game, hoặc là lười biếng nằm ngủ, nhưng cũng chỉ có thể ngắm trộm anh trong nháy mắt vì chỉ vài giây sau khi nghe tiếng mở cửa anh sẽ hờ hững nâng mắt lên. Thấy cô đặt một đĩa hoa quả xuống bàn trà, thần sắc của anh tựa như vẫn đang buồn ngủ nhưng vẫn không quên trêu chọc cô: "Nhóc con, sao thế?"

Cũng không quên đính kèm nụ cười yêu nghiệt thương hiệu.

"Vừa nhìn thấy anh liền đỏ mặt."

Đúng là một người con trai khó đoán.

Đa số thời gian anh đều toát ra vẻ bất cần, nhưng từng hành động, lời nói thì lại dịu dàng, cẩn thận đến cực hạn. Nhìn thì dường như là một con người thân thiết, tình cảm, dễ thân cận, nhưng lại luôn duy trì một khoảng cách an toàn với người khác.

Là vì tuổi tác giữa anh và cô quá xa. Đúng vào lúc không thích hợp nhất gặp phải người con trai khiến trai tim cô rung động. Nhưng tuổi tác thì sao, cô mặc kệ, cô vẫn thích anh.

Là vì đúng thời thanh xuân tươi đẹp nhất, vào những nốt nhạc đầu đời của tuổi dậy thì, cô gặp anh, quý giá đến thế, cô không muốn cho bất kì người nào biết được kho báu này.

Trước giao thừa một ngày, Tang Trĩ kết thúc buổi gia sư cuối cùng trong kì nghỉ đông. Nghĩ đến về sau sẽ không gặp anh nữa, động tác thu dọn sách vở của Tang Trĩ chậm lại, vừa sắp xếp sách vở vừa nghe anh dặn dò mấy lời.

"Về sau lên lớp ngoan ngoãn, chăm chú nghe giảng, có gì không hiểu thì lập tức hỏi thầy cô, nếu không có thể hỏi anh hai em hoặc hỏi anh cũng được." Đoàn Gia Hứa nghĩ nghĩ, "Nếu đề bài phức tạp, em có thể chụp hình, gửi anh, anh sẽ hướng dẫn cho, nhớ chưa?"

Tang Trĩ gật đầu.

Đoàn Gia Hứa: "Học kỳ mới, sẽ có bài kiểm tra sát hạch sao?"

Tang Trĩ: "vâng."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!