Chương 9: P2

-Thôi đến đây được rồi, các anh về lớp đi!

-Gần đến cửa lớp thì Nhật Hạ phát hiện vừa rồi mình đã quá gây chú ý, cô hiện tại không muốn mọi người trong lớp bàn tán thêm nữa.

-Được rồi Sul Hwa, bọn anh đi trước.

-Tạm biệt chị Sul Hwa!

Hai anh em Sukei và Shiki cũng rảo bước về lớp của mình. Một đi lên tầng, một xuống phía dưới.

-Hừ, còn cái cậu này thì mau về cho, tôi không muốn quá nổi bật trong lớp!

-Thụ Cẩm bắt đầu diễn bài cũ, lên động tác chanh chua gây ấn tượng, chứ ai thấy được trong mắt nàng đang có một tia cười?(khiếp, ai đi theo bà mà tưởng bở?)

-Hôm nay rất cảm ơn.

Tạm biệt, Dạ Thiên!

-Nhật Hạ nói xong thì tiến đến gần cửa lớp. Nếu để Dạ Thiên và Thụ Cẩm ở riêng thì có thể bọn lắm chuyện sẽ cho rằng Dạ Thiên là bạn trai Thụ Cẩm, cô sẽ đỡ đi không ít rắc rối, đỡ bị bọn họ cho là mình trèo cao.

-Khoan đã Nhật Hạ, cậu nỡ để mình lại với tên đáng ghét này sao??

-Thụ Cẩm cố tình la to cho người trong lớp biết, í ới ngoài cửa.

Nhật Hạ hừ lạnh, cô bắt Thụ Cẩm đứng đấy à?

Cô ta thích ở đấy thì có. Nhật Hạ mặc kệ tiếng gọi của Thụ Cẩm, bước vào lớp. Quả nhiên, ánh mắt của bọn người nhiều chuyện đã chuyển mục tiêu từ Nhật Hạ sang hai nhân vật đứng ngoài cửa lớp.

Dạ Thiên cũng cảm thấy Thụ Cẩm là cố tình muốn đứng đây. Dù cô gái này có thể là vợ anh nhưng ang vẫn không khách khí mà choảng cho cô nàng một câu rõ xấu hổ.

-Thụ Cẩm tiểu thư, cả tôi và Nhật Hạ đều không bắt cô đứng đây, là cô tự suy diễn.

-Dạ Thiên nói mà mặt không đổi. Anh phát hiện ra cô nàng Thụ Cẩm này lợi dụng Nhật Hạ. Cô ta không đáng làm vợ anh, nhưng dù sao vẫn phải khảo nghiệm một thời gian mới biết.

Mặt Thụ Cẩm đã sớm trở nên xanh loét.

Nàng ta cứ đứng chết chân tại chỗ, đến khi Dạ Thiên nhắc nhở mới vọt nhanh vào lớp.

Nhật Hạ và Thụ Cẩm ngồi cùng bàn với nhau ở dãy sát cửa lớp, Nhật Hạ bên trái, Thụ Cẩm bên phải.

Ngôn Thanh ngồi trong lớp chờ từ nãy, giờ mới tiến đến chỗ Nhật Hạ nói mỉa:

-Ai nha hai vị tiểu thư, có bạn trai đẹp thế mà không nói cho người ta biết! Bạn thân có khác, dùng chung hả??

Ngôn Thanh vừa nói xong thì cười ồ lên, vốn tưởng Ngôn Thanh đang mỉa mai Nhật Hạ nên ra sức mà cười. Chỉ có Nhật Hạ, Thụ Cẩm và Dạ Thiên đứng ngoài cửa biết Ngôn Thanh chỉ mồm mắng lưỡi , nói xéo Thụ Cẩm.

Thụ Cẩm biết thân biết phận ngồi im thin thít còn Nhật Hạ thì ung dung lôi sách ra đọc như không phải chuyện của mình.

Vốn bấy lâu nay Nhật Hạ tưởng Ngôn Thanh không sinh sự với mình là vì không đỏng đảnh giống các tiểu thư khác, hoá ra nàng ta chỉ có cái khôn ngoan hơn, không muốn kiếm chuyện  để giữ hình tượng. Nay đã có mục đích, cư nhiên Ngôn Thanh sẽ không bỏ qua cơ hội sinh sự với Nhật Hạ.

-Cái bạn này, điếc à?!

-Lời nói phát ra hay như chuông ngân ấy vậy mà hàm ý lại độc như nọc rắn. Ngôn Thanh nói mà miệng vẫn nở nụ cười.

Vốn định để cho Ngôn Thanh độc thoại nhưng lại thấy phía bên cạnh Thụ Cẩm lại giựt áo Nhật Hạ. Nhật Hạ thở dài.

-Ngôn Thanh tiểu thư, cậu cũng muốn dùng chung hả?

-Nhật Hạ mở lời vàng ngọc, thanh âm lạnh lùng khiến người nghe thấy lạnh buốt sống lưng. Cả lớp toát mồ hôi hột, cả gian phòng ồn ào trở nên im phăng phắc. Mấy mọt sách cũng ngừng đọc để xem người có thành tích đứng đầu lớp đấu khẩu với hotgirl no1.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!