Chương 32: (Vô Đề)

-Ông nói đi? Sao lại cho một con nhóc chưa có bằng cấp vào làm việc, còn để nó bắt nạt Ái Nhất? Ông coi công ti là gì, con gái mình là cái gì?

-Bà thì biết cái gì chứ?

Con bé đó, nó có chứng cứ tôi giết người 5 năm trước!

-Giết? Giết ai? Chẳng lẽ...

-Đúng rồi đấy! Nó là con gái cả của Nguyệt Nhi, con vợ ngu ngốc mà tôi hãm hại để chúng ta được sống với nhau!

Hai vợ chồng Nhật Ái rơi vào trầm lặng.

Lúc sau, phòng ngủ của ông bà vang lên tiếng mở cửa. Nhật Ái Nhất bước vào, hai ông bà sửng sốt, sợ hãi. Vợ Nhật Ái hoảng sợ ngã ra giường, bà run run nói:

-Con... Con nghe hết rồi?

-Bố, mẹ....

-Nhật Ái Nhất sa sẩm mặt mày, giọng lạnh như băng ngàn năm làm vợ chồng Nhật Ái nuốt nước bọt-... con nhỏ đó nó dám khinh thường con, nó dám uy hiế* công ti chúng ta, con sẽ cho nó sống không bằng chết!

-Nhật Ái Nhất nghiến răng ken ken làm hai ông bà già ót đầy vạch đen mà than trời: 'Nó đích thị là con gái mình!'

***

-Chào phó tổng!

-Xin chào!

Nhật Hạ đã quen với công việc ở đây. Công ti Nhật Ái mọi người ai cũng tốt, làm việc nghiêm chỉnh, cô sẽ rất thích nếu không phải thường xuyên ra vào cái nơi ô uế ở tầng trên cùng và có vinh dự được nghe thấy xuân âm mỗi ngày phía bức tường bên trái phòng làm việc của cô.

"Mới về làm việc được có một tuần mà ai cũng có ấn tượng sâu sắc với cô phó tổng tốt bụng, thông minh, xinh xắn Nhật Hạ. Từng lời nói, từng kế sách mà cô đưa ra toàn khiến những vị trưởng bối lão luyện phải bái phục sát đất.

Nhật Hạ tiếp thu rất nhanh những vấn đề trọng điểm, khả năng tư duy và óc quan sát kinh người của cô gái trẻ này khiến mức doanh thu tăng đến 5% chỉ sau 1 tuần. Chỉ tội cho cô bé ấy, được sắp xếp gần phòng với lão dê già. Cơ mà cô bé này cũng tài lắm cơ!

Nó dùng chiêu gì mà mấy lão dê già như mấy ông bí thư, trưởng phòng,... kể cả tổng giám đốc, bình thường hay ve vãn, trọc ghẹo nhân viên, thế mà gặp nó lại tránh như tránh hủi. Chẳng thế mà mấy cô trong công ti xem nó như thần tượng, mấy chàng thì kết nó như điếu đổ!"

-Đây là nhận xét tổng quan của bác lao công trong công ti.

Lịch làm việc hàng ngày của Nhật Hạ rất nhàn. Sáng đi học không cần đến, chiều đến duyệt vài tệp hồ sơ, cho vài ý kiến trong cuộc họp, xong là ngồi chơi hoặc lôi bài tập trên lớp ra làm đến tối rồi về nhà ăn cơm.

Thi thoảng thấy Key và Angel bị giao cho nhiều việc quá, cô lại lấy danh phó tổng, gọi họ lên phòng buôn dưa lê để bọn quản lí kia tưởng có việc gì mà biết điều giảm tải việc cho họ.

-Từ bây giờ trở đi, Key và Angel phải làm việc quan trọng với tôi từ 1h đến 3h, biết điều mà sắp xếp!

-Vâng vâng, phó tổng cứ yên tâm!

Cứ đến giờ đấy là anh sẽ đôn đốc chúng nó lên đúng giờ! Hai cô cậu kia nghe gì chưa? Giờ là 1h rồi đấy, lên đi còn gì!

Nhật Hạ đứng trong phòng chụp hình ở tầng hai, ra lệnh cho tên quản lí. Lão quản lí này thật là lợi dụng người quá mức! Trừ giờ không phải đến công ti, thời gian còn lại lão đều bóc lột triệt để Key và Angel.

Bị Nhật Hạ trưng ra bộ mặt lãnh đạo làm lão tưởng Nhật Hạ có việc nặng nhọc giao cho Key với Angel, liền đùn đẩy hai người họ đi gấp.

Key với Angel cũng tưởng phó tổng có việc giao phó thật, đồng thanh 'Vâng' một cái rồi theo Nhật Hạ lên phòng phó giám đốc. ***

-Thế... phó tổng gọi chúng tôi lên là muốn giao việc gì ạ?

-Lên đến phòng phó giám đốc, Nhật Hạ khoá chốt cửa vào làm Key và Angel sợ run lên.

Sau khi nhìn thấy Nhật Hạ ngồi vào ghế xoay lưng về phía mình thì Angel bạo dạn hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!