Chương 29: (Vô Đề)

Tại nhà Dạ Thiên, tất cả các người hầu đang tất bật chạy khắp nơi. Khung cảnh nơi đây vô cùng hỗn loạn: Quản gia đứng vung vẩy tay chân, hét khàn dọng; người hầu thì mang đủ các loại sách, vở, bàn, ghế, giẻ, chổi... trèo lên cao, cúi xuống đất để phủi bụi, lau dọn nhà đến cực khổ; các bác lao công thì tất bật cầm ga, rèm, chăn, vỏ gối,... tất cả các vật có thể giặt được đi giặt hết; đầu bếp cũng không khá khẩm hơn khi vừa phải lôi đống bát to tướng ra rửa lại từng cái, vừa phải mang khay đồ ăn bỏ vào tủ lạnh của từng phòng tuỳ theo sở thích mỗi người; các bác chăm vườn thì nhốn nháo tỉa cây, ra sức tưới nước, ra sức tăng năng suất để có hoa thật đẹp trang trí cho ngôi nhà...(Oh my god tác giả tả mà cũng mệt muốn chết theo!) Tại sao người hầu lại khổ cực vậy?

Vì ông chủ căn nhà này là một người rất khó tính, ưa sạch đến biến thái lại còn là chúa bắt bẻ. Kinh hoàng hơn, sau khi đi Mĩ 7 năm, nay, ông ta đã trở về!!! Mỗi khi nhớ đến khuôn mặt đầy sát khí của ông ta là người trong nhà lại sợ đến phát run, nghĩ lại cảnh địa ngục của 7 năm về trước.

Tuy nhiên, khung cảnh nhộn nhịp là thế, vậy mà có người vẫn thư thả đến lạ thường. Điển hình là 3 con người đang ngồi trên ghế sofa đằng kia.

-Chị dâu, a.... nào!

-A.....

-Em rể, miếng nữa!

-Đây đây đây, a....

-A.....

Qua qua lại lại, miếng chị miếng em, a với o làm Dạ Thiên nhức hết cả đầu. Bố sắp về rồi mà cái bọn này còn bày trò bón cho nhau ăn mới điên chứ!

Người hầu nhìn một loạt các loại vỏ nho, cam, quýt, táo, ổi, xoài, vân vân mây mây... chất đống to tổ chảng trên bàn trà mà toát mồ hôi. Cô nhóc kia người bé tí mà sức ăn... thật kinh hoàng!

-Sụp...

-Ăn uống no nê, Minh Địa còn đặc biệt pha trà la hán cho Nhật Hạ húp sùm sụp. Chuyện là Minh Địa lấy lòng Nguyệt Đông không được nên quay sang lấy lòng chị dâu. Mà chị dâu ăn cũng thật là khoẻ nha! Chị ấy ngày ăn 3 bữa, mỗi bữa ăn 3 bát cơm, ấy vậy mà bánh trái nước nôi vẫn cứ xơi như thường.

Có lẽ, ăn là một phần giúp chị ấy có cảm giác an toàn chăng?

Dạ Thiên cũng không có gì làm lạ khi Minh Địa nhắc đến vấn đề này. Ngày Sukei còn ở đây, giờ nghỉ trưa hôm nào Nhật Hạ cũng mang 3 hộp cơm đi cho Sukei và Dạ Thiên ăn cùng. Đừng hỏi vì sao không có Shiki! Nó chạy tót ra quán bar ăn với bạn gái nó rồi!

Vì kỉ niệm hạnh phúc đó nên Nhật Hạ mới ăn nhiều như vậy để tìm lại cảm giác an toàn. Haizzz... Nhật Hạ đáng thương!

Nhật Hạ ăn nhờ ở trực nhà Dạ Thiên phải được gần 1 tháng rồi. Người hầu cũng rất quý cô bé này. Vẻ ngoài đáng yêu, cái miệng dẻo quánh khiến người ta mềm nhũn.

Dạ Thiên lắm lúc nhìn Nhật Hạ mà than 'Tại sao ngày xưa cậu ý không dễ tính vậy để mình dễ cua chứ?' Còn có một vấn đề lớn mà trong đó lại có một vấn đề nho nhỏ mà không phải ai cũng biết.

Nhật Hạ từ ngày sang đây ăn bám được đặc cách sang ăn ở luôn cùng phòng với cậu chủ khó tính nhà họ Dạ, mà cái đáng chú ý ở đây là dạo này cậu xanh xao tiều tuỵ vô cùng! Người hầu vào dọn phòng lúc nào cũng thấy một đống giấy cuộn nhỏ bằng lỗ mũi, đỉnh dính đầy máu chất trong thùng rác.

Chậc, nhờ phước của 2 người nào đó mà Dạ Thiên ngày 3 bữa phải ăn món bổ máu, ăn đến phát ngán, ăn đến mụn mọc đầy mặt(thực ra cũng không đến nỗi...). Thỉnh thoảng, đi ngang qua phòng, người hầu còn nghe được loáng thoáng tiếng:

-Papa, con không biết cởi quần áo!

-Papa, tắm cho con!

-Papa, mở mắt ra mà mặc đồ cho con chứ?

-Papa, bế!

-Papa, ôm con!

-Ấy ấy! Papa, đang ngủ sao lại vào vã nước lạnh thế?

Đương nhiên, thân là những người hầu được cậu chủ tôn trọng và đào tạo, mấy cô mấy chị lúc đấy sẽ kịp thời nhảy vào, thực hiện chiến dịch bảo vệ máu cậu chủ. Nhờ sức cống hiến tận tuỵ của của bác quản gia và người hầu, con mắt của Dạ Thiên đến nay vẫn còn trinh trắng.

Vâng! Một chiến tích rất đáng tự hào của toàn thể người làm nhà họ Dạ! Tự hào đến mức cậu chủ Minh Địa nghe xong cười đến chảy nước mắt.

***

Sáng sớm tinh mơ, toàn bộ người làm nhà họ Dạ xếp thành hai hàng ngay ngắn, quần áo chỉnh tề, nhà cửa sáng lấp lánh, trải thảm đỏ đón ông chủ từ Mĩ trở về. Chiếc xe Rolls Gold đậu trước cửa chính. Ông cụ khoẻ mạnh tóc lấm tấm bạc trang trọng bước ra.

Mọi người hít một hơi thật sâu, rồi hét to như chào đại biểu quốc hội.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!