Chương 22: P1

-Gì cơ? Nhà bếp nhà cậu có vấn đề nên không thể nấu ăn cũng như mang cơm đến cho cậu? Sao không ăn đồ ngoài?

-Nhật Hạ đang ở ngoài công viên, vừa liếm liếm cây kem vừa nghe điện thoại.

-Cái gì? Ăn ngoài cậu bị đau bụng? Nên muốn tớ nấu hộ và mang cơm đến công ti Dạ Thiên?-A, vài giọt kem đang rớt.

-Sao dễ thế?

Cậu phải đãi tớ ăn trưa 1 tuần!

-Tiếp tục ngủm hết viên kem sữa chua.

-Được rồi, được rồi! Sushi chiên và nước chấm. Ăn chực mà sao đòi hỏi vậy?

-Phần ốc quế được tống gọn vào miệng.

-Rồi rồi! 11h30 sẽ có cơm!

-Nhật Hạ liếm liếm phần kem dính trên ngón tay, tắt di động đi vào siêu thị gần đó.

Toàn bộ quá trình vừa rồi làm máu mũi mấy chàng trai nhìn thấy chảy thành sông.

***

Nhân viên siêu thị hiếu kì nhìn cô gái 17 tuổi có dáng vẻ của một bà mẹ. Nhật Hạ mặc một bộ đồ rất cá tính, mái tóc nâu đen cafe được chải và buộc lên gọn gàng, làn da trắng noãn hơi bóng vì kem chống nắng, môi hồng mọng bóng vẻ dùng kem dưỡng nẻ, tai cô đeo tai nghe to, mắt chăm chú xem xét gói rong biển(mời xem hình, muốn xem toàn bộ xin xem lại hình của chap 5).

Thấp thoáng từ xa, Thụ Cẩm và mấy tên vệ sĩ đang xách một đống túi quần áo rất chật vật, Ngôn Thanh thì đang ung dung đi trước rất thảnh thơi.

-Dừng lại!

-Thấy bóng dáng Nhật Hạ ở phía đằng kia, Ngôn Thanh chợt hét to rồi đột ngột đứng lại làm nhóm người phía sau lần lượt đâm sầm vào nhau ngã. Nàng kéo tay Thụ Cẩm hỏi:

-Thụ Cẩm, mắt tao có bị hoa không?

Thụ Cẩm thấy Ngôn Thanh hỏi thế thì ngây ngô giờ ngón tay giữa lên hỏi:

-Số mấy đây?

-Ngón chửi thề....

Lập tức Thụ Cẩm bị Ngôn Thanh cho một cái cốc vào giữa trán. Nàng ta huhu ôm đầu.

-Dở hơi à? Mày có nhìn thấy cái đứa con gái đang chọn rong biển đằng kia là Nhật Hạ không?

-Ngôn Thanh đưa tay chỉ về phía Nhật Hạ. Thụ Cẩm nhìn theo hướng tay Ngôn Thanh gật gật đầu.

-Thế mắt mày có hoa không?

-Ngôn Thanh hỏi, cố ý giải thích đó là ẩn dụ của sự không tin vào mắt mình. Nào ngờ, Thụ Cẩm nhìn về phía Nhật Hạ rồi quay lại nhìn tay mình lại gật gật vẻ yên tâm:

-Hừm hừm, công nhận một bàn tay có 5 ngón!

-Câu vừa phát ra, Thụ Cẩm đã bẹt dí dưới đất, đầu có mấy ngôi sao, không để ý Ngôn Thanh hung hăng tiến về phía Nhật Hạ từ lúc nào.

-Ôi, không phải là Nhật Hạ đây à?

Làm cơm cho con sao? Người yêu tôi bỏ cậu rồi à?

-Ngôn Thanh cố ý rống to lên, điêu ngoa bịa chuyện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!