Chương 29: Xứng đôi

Hoa Thải Y đột nhiên nhìn xung quanh, phát hiện lũ thú biến dị như bị thứ gì đó chặn lại, gào rú xung quanh bọn họ, nhưng không cách nào tiến lại gần.

"Anh dùng Tường Khí?!"

Khi Khương Hoán sử dụng năng lực đặc biệt tạo ra bức tường khí, năng lực tự chữa lành sẽ tạm thời biến mất. Bởi vậy vết thương bị ăn mòn trên tay Khương Hoán vẫn đang lan rộng và gia tăng, Khương Hoán cắn răng chịu đựng, trán đổ mồ hôi, nhìn cậu bằng ánh mắt trấn an:

"Anh không sao, anh dựng Tường Khí quanh em, em có thể thoải mái chiến đấu."

Ngay từ đầu, Hoa Thải Y luôn phải cẩn trọng để không bị thương khi chiến đấu. Càng cẩn thận, càng nhiều lo lắng, lại càng khó đánh, càng dễ bị thương.

"Anh có biết chỉ cần dính vào vết thương là nó sẽ liên tục lan rộng không? Anh không muốn tay mình nữa à!" Hoa Thải Y thực sự sắp tức chết.

"Tường Khí của anh không chặn được máu của gã, anh không thể nhìn em bị thương. Anh không sao, yên tâm đi, lát nữa anh sẽ tìm cơ hội thu Tường Khí lại, đảm bảo tay chưa tàn phế thì khả năng tự chữa lành đã hồi phục."

Khương Hoán kéo áo khoác xuống, siết chặt cổ tay phải, làm chậm máu chảy, tay trái bắn một phát súng vào con thú biến dị đang tấn công Tường Khí phía sau Hoa Thải Y.

"Tốt nhất anh nói được làm được!"

Hoa Thải Y trừng mắt nhìn hắn, ánh mắt bùng cháy lửa giận, giọng điệu cũng rất gay gắt. Nói xong liền xoay người, lao vào cuộc chiến, thời gian không đợi người, cậu không thể lãng phí quá nhiều ở đây.

"Nhất Nhất nổi giận với mình, thật hiếm thấy."

Khương Hoán không đúng lúc mỉm cười, lại lần nữa thưởng thức cơn giận của Hoa Thải Y, vừa một tay bắn súng, vừa cảm thán trong lòng, Nhất Nhất của hắn thế nào cũng đáng yêu.

Hoa Thải Y nhìn tình hình phân bố của lũ thú biến dị, phát hiện vì Tường Khí xung quanh cậu, phần lớn thú biến dị đã chuyển hướng tấn công Khương Hoán. Vì thế không chút do dự rút dao găm, rạch một đường trên tay, dùng máu tươi thu hút chúng.

Những con thú biến dị đang lao về phía Khương Hoán xung quanh cậu đều khựng lại. Máu của Hoa Thải Y đối với chúng như sữa mẹ đối với trẻ sơ sinh, có sức hấp dẫn cực lớn, chúng đồng loạt quay đầu nhìn thẳng Hoa Thải Y.

Hoa Thải Y nhìn động tác của chúng, lùi lại vài bước, sau đó xoay người, tăng tốc chạy lên một tòa nhà gần đó.

Đây là một tòa nhà bỏ hoang, vẫn còn cầu thang thép lung lay, Hoa Thải Y một bước ba bậc thang, mỗi khi lên một tầng lại xoay người giải quyết mấy con thú biến dị xông lên trước nhất, sau đó nhanh chóng xoay người tiếp tục leo lên.

Gần đến đỉnh tòa nhà, đạn dược trên người Hoa Thải Y đã sắp hết, cậu bắn phát đạn cuối cùng vào khoảnh khắc lên đến đỉnh, rồi dứt khoát ném súng sang một bên, xoay người chạy nhanh ra sân thượng, di chuyển liên tục, không ngừng chạy vòng quanh sân thượng cùng với lũ thú biến dị.

Hoa Thải Y liếc nhìn về phía cửa sân thượng, xác nhận tất cả thú biến dị đi theo cậu đều đã lên sân thượng, sau đó rút hai thanh trường đao đeo sau lưng, xoay người, phi đá con dao rơi xuống đất, giải quyết một vòng thú biến dị gần cậu nhất, khoảnh khắc đứng vững, ngẩng đầu, ném trường đao bên trái về phía trước.

Trường đao xoay tròn bay lượn, đâm xuyên đầu một con thú biến dị đang định đánh lén Hoa Thải Y từ phía sau.

Hoa Thải Y xác nhận con thú biến dị kia đã ngã xuống, nhanh chóng xoay người, dùng thanh trường đao còn lại, lưu loát giải quyết đợt thú biến dị tiếp theo đang xông lên.

Cậu vừa đánh vừa lùi lại, liếc nhanh vị trí thanh trường đao đã ném, chân trái đạp mạnh vào đầu xác con thú biến dị, tiếng xương cốt vỡ vụn vang vọng, Hoa Thải Y lại đạp một cái nữa, hất văng thanh trường đao đang cắm xuống, bắt lấy giữa không trung, đồng thời mượn lực đẩy, đâm trường đao vào con thú biến dị bên tay trái cậu.

Sau đó, cậu không ngừng nghỉ rút đao ra, máu thịt và lưỡi đao ma sát, tạo ra âm thanh khiến người ta rợn tóc gáy.

Hoa Thải Y hai tay cầm đao, đồng thời chém xuống, cắt ngang bụng ba con thú biến dị trước mặt, rồi lật tay kéo lên, từ hai bên kẹp lại, hai thanh trường đao xuyên qua thân thể ba con thú biến dị.

Hoa Thải Y lùi lại một bước, tránh máu b ắn ra, mở rộng cánh tay, rút đao, thu vào bao đao sau lưng.

Cậu nhìn lướt qua số thú biến dị còn lại trên sân thượng, đánh giá số lượng và vị trí của chúng, lưu loát xoay người chạy đến rìa sân thượng, rút dây móc có móc câu bên hông, ném đầu móc về phía trước, móc vào một chỗ nhô ra, buộc chặt đầu còn lại vào người, sau đó ném tất cả thuốc nổ mang theo vào giữa đám thú biến dị, kích nổ, ngay sau đó lập tức quay đầu nhảy xuống...

Vụ nổ màu tím đỏ bao trùm bầu trời, toàn bộ tòa nhà bỏ hoang rung chuyển dữ dội, những vết nứt trên tường như đang trong một trận động đất.

Hoa Thải Y bị dư chấn của vụ nổ khiến tốc độ rơi nhanh hơn rất nhiều, chân dần rời khỏi mặt tường, tường gạch sụp đổ khiến móc câu lỏng ra, mặt đất trong tầm mắt bị phóng đại nhanh chóng.......

Khương Hoán lăn một vòng trên mặt đất, tránh một chưởng của con thú biến dị, rồi đứng dậy, quỳ một chân xuống đất, hạ gục con thú biến dị kia. Từ xa, những thành viên của Bộ Xương Tử Thần bắn về phía hắn những mũi tên lửa, hắn nghiêng người tránh thoát, giơ súng bắn lên trên.

Lúc này, một con quái vật khác lại tấn công hắn, hắn một tay tiếp tục cầm súng bắn về phía hướng những mũi tên đang bay tới, tay kia không rảnh rút ra một con dao găm từ bên hông, chém lên trên, tránh móng vuốt con quái vật đang vung tới, rồi thuận thế dùng sức đâm xuống, xuyên qua đầu con quái vật.

Hắn đâm dao găm sâu hơn, xoay người, lôi theo xác con quái vật xoay một vòng, sau đó dùng xác con quái vật làm lá chắn, ngăn chặn những đợt tấn công liên tục từ phía trên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!