Nghe thế Giang Trì Cảnh lập tức sững người, cảm thấy khó lòng tin nổi. Anh nói chắc như đinh đóng cột: "Không có chuyện đó đâu. Hứa Thắng đi tù hơn mười năm rồi, sao giờ lại muốn vượt ngục?"
Nói tới đây anh bỗng nhận ra một vấn đề khác nên vội hỏi: "Mà khoan, anh với anh ta có thân mấy đâu. Sao anh lại biết Hứa Thắng muốn vượt ngục."
"Đúng là tôi với hắn không thân." Mặc cho Giang Trì Cảnh đang đẩy nhanh tốc độ đối thoại, Trịnh Minh Dịch vẫn bình chân như vại, "Nhưng tôi phát hiện gần đây đám anh em của Hứa Thắng có hành động bất thường."
"Cụ thể ra sao?" Giang Trì Cảnh hỏi.
"Khu nhà giam số 1 đang tiến hành cải tạo phòng ốc nên các phạm nhân được chuyển đến ở tạm tại khu nhà giam số 2, cậu biết chuyện này chứ?" Trịnh Minh Dịch hỏi.
Giang Trì Cảnh cũng biết nhà tù đang có kế hoạch cải tạo lại phòng giam nhưng cụ thể quá trình bắt đầu từ khi nào thì anh không để tâm lắm.
"Do cải tạo lại nhà tù nên rất nhiều khu vực cần được sơn sửa lại." Trịnh Minh Dịch đáp, "Việc này sẽ do nhóm phạm nhân thuộc tổ thợ sơn đảm nhận."
Nói đến việc sơn sửa, rất nhiều người thuộc nhóm anh em của Hứa Thắng được phân công làm tại xưởng sơn, bao gồm cả Lão Cửu.
"Sơn sửa lại thì liên quan gì đến chuyện vượt ngục chứ?" Giang Trì Cảnh khó hiểu hỏi lại.
"Nói ra thì cũng hơi phức tạp." Trịnh Minh Dịch đáp, "Thợ sơn được chia làm hai nhóm làm việc và thay nhau tăng ca ở khu nhà giam số 1 vào mỗi tối. Tuy tăng ca sẽ được thêm tiền lương nhưng đại đa số bọn họ đều không thích việc buổi tối còn phải đi lao động."
"Những ai không tăng ca sẽ giải quyết việc vệ sinh cá nhân trước tám giờ tối giống các phạm nhân khác. Nhưng mấy hôm trước tôi chợt phát hiện Hứa Thắng không đến phòng tắm suốt mấy ngày liên tục. Sau đó tôi đi thăm dò mới biết ngày nào anh ta cũng tăng ca tại khu nhà giam số 1, hơn chín giờ tối mới trở về khu số 2."
"Lỡ như anh ta chỉ muốn kiếm thêm tiền thì sao?" Giang Trì Cảnh hỏi.
"Ban đầu tôi cũng nghĩ như thế nên không quá để tâm." Trịnh Minh Dịch nói, "Nhưng hai hôm trước lúc đi vệ sinh cạnh khu nhà kính trồng dâu tây, tôi vô tình bắt gặp hai phạm nhân là lao động bên xưởng sơn và loáng thoáng nghe họ bảo rằng, "Phải đảm bảo hôm ấy Lão Đại ở khu nhà giam số 1 đó."
"
Phạm nhân làm trong xưởng sơn và khu nhà kính đều dùng chung một nhà vệ sinh, chuyện này Giang Trì Cảnh cũng mới biết vào tuần trước khi có đoàn khách đến thăm. Anh hỏi lại: "Ngày hôm ấy?"
"Tôi cũng không nghĩ ra cải tạo nhà tù thì có ngày gì mà đặc biệt nên lúc đầu còn tưởng họ nói đến ngày hoàn thành quá trình sơn sửa." Trịnh Minh Dịch tiếp lời, "Nhưng nếu thế đâu cần Hứa Thắng ngày nào cũng phải đi, chưa kể hoàn thành việc cải tạo nhà tù cũng có phải chuyện to tát gì đâu."
Giang Trì Cảnh ngẫm nghĩ rồi đáp: "Vậy tức là "hôm ấy" sẽ linh động tùy lúc. Thế nên Hứa Thắng mới đến đó hàng ngày để chờ thời cơ."
"Rất chuẩn." Trịnh Minh Dịch mỉm cười khen ngợi Giang Trì Cảnh vì có thể vừa lắng nghe vừa phân tích, "Vậy lúc nào mới là thời cơ thích hợp? Nghĩ một lúc cũng chưa ra đáp án nên tôi cũng tạm gác chuyện này qua một bên. Mãi cho đến hai hôm trước trông thấy Lão Cửu có biểu hiện không được bình thường cho lắm nên tôi mới suy nghĩ đến chuyện vượt ngục."
"Lão Cửu?" Giang Trì Cảnh ra chiều suy ngẫm. Anh tiếp xúc với phạm nhân khá nhiều chứ không như Trịnh Minh Dịch, nhưng mấy ngày này Lão Cửu trông vẫn khá bình thường mà nhỉ?
"Gần đây gã có phần hơi quá trớn." Trịnh Minh Dịch đáp, "Có lẽ cậu không biết, lúc mới từ bệnh viện về gã cũng khá an phận, không dám đến gây sự với tôi. Nhưng gần đây trông thấy gã khiến tôi có cảm giác như…"
Trịnh Minh Dịch dừng một chốc để tìm câu từ cho hợp lí rồi tiếp lời: "Giống như sắp được kế thừa ngôi vị hoàng đế vậy."
"Ý anh là gã đang củng cố địa vị của mình trong tù sao?" Giang Trì Cảnh đáp, "Thế nên có thể suy ra được việc Hứa Thắng sắp rời khỏi đây nên gã mới làm thế."
"Đúng vậy, chẳng lẽ cậu không cảm thấy thế à?" Trịnh Minh Dịch hỏi.
"Cũng có chút chút." Giang Trì Cảnh nói, "Đến cái chuyện bé xíu xiu như tôi còng tay gã thôi mà cũng làm ầm ĩ để giữ sĩ diện."
"Nếu xét theo góc độ này thì phạm vi của "thời cơ" rất có thể liên quan đến các nhân tố bên ngoài tù." Trịnh Minh Dịch lại nói tiếp, "Trưa hôm qua lúc ăn cơm, tôi có ngồi cùng một phạm nhân làm bên xưởng sơn nhưng không thuộc đám người của Hứa Thắng. Tôi hỏi cậu ta khi nào sẽ có người ngoài vào tù?"
Nói đến đây Trịnh Minh Dịch bỗng dừng giọng tựa như đang trêu ngươi, Giang Trì Cảnh vội giục: "Khi nào vậy?"
"Hóa ra loại sơn dùng để cải tạo lại khu nhà giam không giống với loại sơn được dùng bên xưởng. Mấy hôm nữa thôi sẽ nhà tù sẽ nhập lô hàng sơn tiếp theo."
"Hứa Thắng định thừa dịp đó để trốn ra sao? Hơi bất khả thi, trừ phi người giao hàng…" Giang Trì Cảnh lập tức sửa lại nửa câu sau, "Đúng là có khả năng lắm chứ. Hứa Thắng quen biết rất nhiều người ở bên ngoài."
"Thêm nữa dạo gần đây khu nhà giam số 1 canh giữ rất lỏng lẻo, do đại đa số phạm nhân đều chuyển qua khu 2 hết rồi nên quản giáo cũng chỉ lo chú ý bên ấy."
"Nhưng phương tiện di chuyển ra vào đều được chúng tôi kiểm tra nghiêm ngặt lắm mà, chưa kể còn có cả cảnh khuyển nữa." Giang Trì Cảnh bỗng im lặng không nói tiếp nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!