Mấy ngày gần đây, các cảnh quay của Thẩm Vọng Tân đều là cảnh võ nghệ. Mỗi khi kết thúc, đồ hóa trang trên người đều ướt đẫm mồ hôi. Trước khi ra về, anh thay quần áo rồi như thường lệ đến chào đạo diễn.
Còn chưa tới gần đã nhìn thấy Trịnh Khang, người vừa diễn cảnh vừa rồi với anh, đang nói gì đó với đạo diễn Triệu.
Đạo diễn Triệu nhìn thấy anh liền mỉm cười:
"Tiểu Thẩm, về khách sạn à?"
Thẩm Vọng Tân gật đầu:
"Đúng vậy, đạo diễn Triệu."
"Được, vậy về đi, đi đường cẩn thận chút."
Lời Triệu Hoa vừa dứt, Trịnh Khang đã hô lên: Đạo diễn Triệu!
Thẩm Vọng Tân hơi cúi mình chào đạo diễn Triệu rồi quay người rời đi.
Trịnh Khang nhìn bóng lưng của Thẩm Vọng Tân, lập tức hiểu rằng cảnh này không thể quay lại được rồi.
Đạo diễn Triệu….
Triệu Hoa thu tầm mắt lại, ánh mắt bình thản nhìn về phía Trịnh Khang: Còn có việc gì hả?
"Đạo diễn Triệu, tôi thật sự cảm thấy cảnh vừa rồi mình vẫn chưa phát huy…"
"Tiểu Trịnh, có phải cậu cảm thấy tôi đối tốt với cậu quá rồi không?"
Trịnh Khang sửng sốt: Đạo diễn Triệu?
"Có mấy lời tôi cũng không muốn nói trắng ra đâu, nhưng nếu cậu thật sự cảm thấy mình làm không tốt thì tôi hy vọng trước khi quay thật cậu hãy chỉnh đốn lại thái độ của mình trước đã, làm tốt công tác chuẩn bị, đừng vì những nguyên do cá nhân mà lãng phí thời gian của đoàn phim, tài nguyên của đoàn phim.Đạo diễn, tôi không có…
"Triệu Hoa ngắt lời hắn:"Tiểu Trịnh, thời gian cậu vào giới này cũng không lâu lắm nhỉ. Thân là đạo diễn tôi cần phải khuyên cậu một tý, làm người thì nên chừa cho nhau một đường lui để ngày sau còn nhìn mặt nhau được chứ.
"Trịnh Khang bị Triệu Hoa nói mấy câu không nặng không nhẹ, không khỏi mặt đỏ tai hồng. Triệu Hoa liếc mắt nhìn hắn:"Được rồi, hôm nay không còn sớm nữa, về sớm chút đi. Tôi hi vọng cảnh ngày mai cậu có thể cố gắng phát huy hết sức mình, tôi không muốn tình huống ngày hôm nay lặp lại nữa.
"Sau khi Trịnh Khang đi rồi, nhà sản xuất Trương mới ho nhẹ bước ra, đi tới bên cạnh Triệu Hoa:"Lão Triệu, tức giận à?
"Triệu Hoa liếc ông một cái:"Có gì phải giận?
"Nhà sản xuất Trương lấy một bao thuốc ra, chia cho ông một điếu, tiện tay châm lửa giúp, sau đó hai người đứng dựa vào cây cột hút thuốc. Nhà sản xuất Trương nói:"Ông vừa nãy không cho Trịnh Khang chút mặt mũi nào, bộ ông không lo lắng…
"Triệu Hoa liếc ông một cái:"Lo lắng?
Lo cái gì? Lo người chống lưng của cậu ta tìm tôi gây phiền phức hả?
"Nhà sản xuất Trương bật cười, lại nói:"Tiểu Thẩm kia, tính tình đúng là tốt, diễn chung mà bị cậu ta làm cho NG [*] liên tục cũng không oán giận tiếng nào.
"Câu này làm Triệu Hoa mỉm cười, ông nhả ra một ngụm khói:"Tính tình tốt thì đúng, nhưng cũng biết tỏ thái độ đó.Hả? Nói vậy là sao?Mặc dù bị liên lụy NG hết lần này đến lần khác, nhưng mặc kệ cậu ta diễn như thế nào, thì trạng thái và tâm tình của Tiểu Thẩm đều giống y như lúc đầu.
Ông nói xem, như vậy còn không phải là tỏ thái độ à?
"Nhà sản xuất Trương suy nghĩ một lúc, đột nhiên bật cười vỗ đùi:"Nghe ông nói tôi mới thấy đúng là vậy thật."
Mặt mày Triệu Hoa đầy ý cười.
Ông đã lăn lộn trong giới này nhiều năm như vậy, có trò xiếc nào mà chưa từng thấy. Trịnh Khang cứ yêu cầu quay lại hết lần này tới lần khác, đến cùng là vì hắn phát huy chưa tốt hay là không vui bởi người khác làm tốt hơn hắn, điểm này trong lòng họ rất rõ ràng.
Còn Tiểu Thẩm, đối với ai cũng đều lễ phép ôn hòa, nhưng mà những người như thế thì thường đều có một chiếc cân ở trong lòng, anh không ngại phiền phức mà diễn đi diễn lại với Trịnh Khang, còn có thể khống chế bản thân để diễn tốt giống y như lúc đầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!