Chương 44: Quà sinh nhật

Giọng nói quen thuộc vang lên ở phía sau, Tô Tinh Dã xoay người nhìn theo bản năng thì thấy Thẩm Vọng Tân đang đi về phía mình.

Tô Tinh Dã nhìn anh: "Sao anh lại ra đây thế?"

Thẩm Vọng Tân đi tới bên cạnh cô: "Bên trong hơi nóng nên ra ngoài hóng mát một chút." Sau đó Thẩm Vọng Tân nhìn theo tầm mắt của cô thì thấy màn hình LED ở bên ngoài cửa sổ đang phát đoạn quảng cáo của mình. Vì vậy, anh nghiêng đầu nhìn cô: "Đang nhìn cái đó à?"

Trong giọng nói điềm đạm của anh có chứa ý cười khiến tim Tô Tinh Dã đập nhanh ngay tức khắc. Cô căng thẳng mím môi, nhưng cũng không phủ nhận: "Vâng."

"Đẹp không?"

Tô Tinh Dã càng khẩn trương hơn: "… Vâng, đẹp lắm."

Thẩm Vọng Tân thấy dáng vẻ rõ là khẩn trương nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh của cô thì không khỏi bật cười, để lộ một hàm răng trắng đều tăm tắp, sau đó anh nghiêng đầu nhìn về phía màn hình LED ở xa xa một lần nữa.

Tô Tinh Dã đứng bên cạnh anh. Anh ngẩng đầu nhìn màn hình, còn cô thì ngắm quai hàm góc cạnh, sống mũi cao thẳng và ánh sáng lóe lên trong đôi mắt sâu thẳm dịu dàng của anh. Khoảnh khắc đó, tim cô dường như không còn là của mình nữa khiến cô không khỏi siết chặt tay.

"Anh có thích không?" Cô đột nhiên hỏi.

Thẩm Vọng Tân nghiêng đầu nhìn cô: "Hửm?"

Tô Tinh Dã tưởng anh không hiểu nên giơ tay chỉ về phía màn hình LED ở xa xa, hỏi lại: "Cái đó, anh có thích không?"

Thẩm Vọng Tân nhìn theo ngón tay cô, ngoại trừ thích thì sự cảm động còn chiếm nhiều hơn: "Thật ra thì tôi cũng đang nghĩ, liệu tôi có đáng không?"

"Dĩ nhiên là đáng." Tô Tinh Dã không chút nghĩ ngợi đáp.

Có lẽ là vì cô đáp quá nhanh và quá chắc chắn nên Thẩm Vọng Tân lập tức nhìn về phía cô.

Tô Tinh Dã cũng mới nhận ra điểm này nên nhanh chóng giải thích: "Tôi…. ý tôi là cô gái ấy có thể làm tới mức này cũng đã cho thấy rằng anh rất đáng giá."

Thẩm Vọng Tân cười, bên môi xuất hiện một độ cong dịu dàng: "Mặc dù không biết cô ấy là ai nhưng vẫn hy vọng rằng lần sau cô ấy sẽ không làm như thế nữa."

"Tại… tại sao? Anh không vui à?"

"Rất vui, nhưng quá lãng phí. Không cần phải phí tiền vào những việc này."

Tô Tinh Dã hơi cúi đầu xuống, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Có thể… có thể cô ấy không thiếu tiền thì sao?"

"Gì cơ?" Thẩm Vọng Tân không nghe rõ nên hỏi lại cô.

Tô Tinh Dã ngẩng đầu lên, cười đáp: "Không có gì."

Sau đó, cô giống như vừa nghĩ đến chuyện gì đó bèn thò tay vào túi lấy ra một hộp quà được gói tinh xảo: "Đúng rồi, tặng anh cái này."

Thẩm Vọng Tân nhìn hộp quà nhỏ trong tay cô rồi đưa tay nhận lấy, hỏi: "Đây là gì?"

"Quà sinh nhật."

"Quà sinh nhật?" Bàn tay đang mở hộp quà của Thẩm Vọng Tân hơi dừng lại, "Em tặng quà sinh nhật cho tôi à?"

"Vâng, tôi cũng không biết anh thích gì nên chỉ mua thứ gì có thể sử dụng được thôi. Hay là… anh xem thử đi?"

Thẩm Vọng Tân mở hộp quà ra, là một cặp tai nghe Bluetooth màu xám trắng. Mắt anh lộ rõ vẻ kinh ngạc bởi vì tai nghe của anh đã bắt đầu có chút vấn đề rồi, anh còn định mua cái mới, ai ngờ cô lại tặng cho anh đúng thứ anh đang cần. Thế nên, anh cười bảo: "Tôi rất thích."

Tô Tinh Dã cũng cười: "Thật à?"

Thẩm Vọng Tân gật đầu: "Tất nhiên."

"Anh thích thì tốt rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!