Tô Tinh Dã xuống máy bay mới nhìn thấy nhóm Du Thư Yên bình luận dưới Weibo của mình. Cô cũng thấy được lời chúc của Thẩm Vọng Tân: "Chúc mừng tốt nghiệp."
Mặc dù bình luận của Thẩm Vọng Tân không phải hiện ở trên cùng, nhưng cô vẫn ma xui quỷ khiến thế nào mà trả lời anh trước rồi mới đọc bình luận của fan. Đa số là "Chúc mừng tốt nghiệp", lúc cô đang lướt xem thì thấy Du Thư Yên nhắn tin.
Du Thư Yên: [Tiểu Tinh Dã, tới Hàng Châu chưa?]
Tô Tinh Dã mở WeChat, ngón tay mảnh khảnh gõ trên màn hình.
Tô Tinh Dã: [Đến rồi, đang ở sân bay nè.]
Du Thư Yên: [Chuẩn bị lên xe à?]
Tô Tinh Dã: [Giờ lên nè. Đã trễ rồi mà sao chưa ngủ nữa?]
Chờ mãi vẫn không thấy Du Thư Yên trả lời, Tô Tinh Dã tắt điện thoại.
Tới khách sạn vào lúc hai giờ sáng, hai người xách đồ vào thang máy. Tới cửa phòng, Tô Tinh Dã nhận hành lý từ tay A Uy: "Đến đây được rồi. Cảm ơn anh. Cũng muộn rồi, anh mau về nghỉ ngơi đi."
"Không sao, tôi nhìn cô vào rồi mới đi."
Sự cố chấp của A Uy, Tô Tinh Dã đã được lĩnh giáo, vậy nên cô vội mở cửa: "Tôi vào rồi nè."
A Uy quét mắt nhìn khắp phòng, xác định không có gì bất thường mới gật đầu.
"Anh mau về nhà đi."
A Uy chúc cô ngủ ngon mới rời đi.
Tô Tinh Dã đóng cửa lại, bất đắc dĩ cười cười, A Uy thật quan tâm đến sự an toàn của cô, bất kể cô ở đâu, cũng phải tận mắt nhìn thấy cô đi vào, bảo đảm an toàn mới rời đi. Hợp tác một khoảng thời gian, Tô Tinh Dã cũng phát hiện ra A Uy tuyệt đối không phải là vệ sĩ bình thường, nhất định đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp. Chị Vân thật là quan tâm cô.
Lúc Tô Tinh Dã cầm áo ngủ chuẩn bị đi tắm, đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa, theo bản năng cô nắm chặt đồ trong tay. Đã trễ vậy rồi ai còn tìm cô? Rụt rè bước đến bên cửa, vừa đi vừa hỏi: "Ai vậy?"
Không có câu trả lời, Tô Tinh Dã hít sâu: "Không nói thì tôi sẽ không mở cửa đâu."
Vừa dứt lời, bên ngoài liền truyền đến vài tiếng cười quen thuộc, còn ai ngoài Du Thư Yên. Nhìn qua mắt mèo trên cửa, cô nhăn mày. Làm gì mà tụ tập cả đám thế này?
Tô Tinh Dã mở cửa nhìn tám người đứng trước phòng mình, ngạc nhiên: "Sao mọi người chưa ngủ? Có việc gì à?"
Tô Tinh Dã sửng sốt một giây liền phản ứng lại, gật đầu: "Mọi người vào đi." Mở rộng cửa, cô lùi lại tạo khoảng cách cho họ tiến vào.
Lúc họ tiến vào, Tô Tinh Dã mới nhận ra trên tay mỗi người đều đang cầm thứ gì đó. Cô nghĩ nghĩ, trong lòng liền đoán được, chưa kịp nói gì, Du Thư Yên đã lên tiếng.
"Tiểu Tinh Dã."
Tô Tinh Dã nhìn Du Thư Yên.
Du Thư Yên giơ hộp quà trong tay, cười nói: "Tốt nghiệp vui vẻ, chúc mừng nha."
Bọn Trì Hủ cũng vội đưa quà của mình ra: "Tinh Dã, chúc mừng nha."
Mắt Tô Tinh Dã đỏ lên. Cô cố gắng kiềm nén, nắm chặt tay, cúi đầu nhìn mặt đất, không nói lời nào.
Du Thư Yên và Triệu Tư Dụ liếc mắt nhìn nhau, hai người tiến lên duỗi tay ôm lấy cô em nhỏ: "Thôi thôi, Tiểu Tinh Dã của chúng ta đã tốt nghiệp đại học rồi, đừng có khóc nhè nè."
Tô Tinh Dã ngẩng đầu, nghẹn ngào: "Em không có."
"Ok ok, không có không có, em nói không có là không có."
Thẩm Vọng Tân tiến tới, đưa quà cho cô, là một mô hình. Tô Tinh Dã cảm thấy có chút quen mắt, nhìn kỹ lại, đây chính là cảnh Tiên Nhạc múa trong 《Triều Dương》 mà.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!