Editor: Yue.
Chính là một loại nước ép trái cây hoàn toàn tự nhiên, không có một chút vị chát chát hay mùi khác thường.
Adelaide không khỏi nhìn Kỷ Nhiễm, chân thành nói: "Kỷ tiểu thư, các người thật có tiền, trái cây tự nhiên cũng tùy tiện ép lấy nước."
Kỷ Nhiễm có thể nói gì, chỉ có thể ha ha cười trừ.
Solan không muốn làm quen với y, bỏ một nửa ly nước trái cây xuống, nói: "Nếu ngươi không có việc gì, thì đi đi."
Adelaide lập tức nói: "Solan tiểu tiên sinh, chớ nóng vội tiễn khách nha.
Ta hôm nay có chuyện muốn tìm ngươi."
Solan chỉ lạnh lùng nhìn y, trong lãnh đạm ẩn chứa chút vẻ kiêu ngạo, lại giống một tiểu ma đầu ngạo kiều, đặc biệt đáng yêu.
Nhưng Adelaide theo bản năng cảm nhận được nguy hiểm của hắn, làm sao dám coi hắn như một đứa trẻ bình thường.
Kỷ Nhiễm ho nhẹ một tiếng, hỏi: "Adelaide tiên sinh, cuối cùng người nào lấy được Băng Mục Nữ La?"
"Nghe nói hai dong binh đoàn chia đều cho nhau." Adelaide nhếch miệng cười, "Khi thú triều xuất hiện, bọn họ còn chưa phân định thắng bại, bọn họ lo lắng thú triều sẽ hủy đi Băng Mục Nữ La, nên đã thương lượng chia đều, đem Băng Mục Nữ La mang về."
Đây là cách khôn ngoan nhất, ít nhất là không có cá chết lưới rách.
Băng Mục Nữ La cấp sáu rất hữu dụng.
Nước thuốc của nó có thể được sử dụng để làm một số loại thuốc liên quan đến bệnh về gene.
Việc bảo trì máy móc cũng cần có thuốc của nó.
Có thể bán Băng Mục Nữ La với giá tốt, vì vậy không có gì lạ khi hai dong binh đoàn đã sử dụng cơ giáp để lấy được nó.
Solan liếc nhìn Adelaide vừa nói chuyện vừa chỉ trỏ, ánh mắt rơi vào Kỷ Nhiễm, phát hiện cô rất chăm chú nghe, tựa hồ có hứng thú với những thứ này, không khỏi hơi hơi nheo mắt lại.
"Ngươi tới đây để làm gì?"
Nghe được lời nói của Solan, Adelaide lập tức nói: "Ta đây không phải tới tìm ngài bàn chuyện làm ăn sao?"
"Làm ăn gì?" Solan dựa vào trên sô pha, hơi nâng lên chiếc cằm xinh đẹp, mang đến cho người ta một loại cảm giác kiêu ngạo.
Tuy còn nhỏ nhưng khí thế rất lớn.
Adelaide cũng không coi hắn như trẻ con, trực tiếp nói: "Solan tiên sinh, lần trước bom hạt các người dùng, không biết ngài mua ở đâu?"
"Ngươi muốn mua?" Solan vẻ mặt không ngoài ý muốn.
"Tất nhiên."
"Ngươi muốn bao nhiêu?"
"Bao nhiêu tùy thích" Adelaidecông phu sư tử ngoạm*.
(*Yue: **Sư tử đại khai khẩu (): Công phu sư tử ngoạm, cắn một phát được cả miếng to.
Ý trong câu này là muốn cực kỳ nhiều)
Solan cười nhạo, "Thì ra ngươi muốn đầu cơ trục lợi vũ khí, tính trở thành một tay buôn vũ khí à."
Adelaide sờ sờ sau đầu, xấu hổ nói: "Nói buôn vũ khí thì hơi quá, chỉ là vì mưu sinh thôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!