Editor: Yue
"Tộc Asley?"
Kỷ Nhiễm suy nghĩ một hồi, kéo bảng tìm kiếm của mình ra, tra cứu về tộc Asley.
Tuy nhiên, có rất ít thông tin được xuất ra, ngoài việc nói bộ tộc Asley sáng tạo ra Tinh Võng, thì không có giới thiệu nào khác, khiến cô có chút kinh ngạc.
Chủng tộc đã phát minh ra thứ lợi hại như Tinh Võng, lẽ ra đã được ghi vào lịch sử mới đúng.
Tại sao lại có quá ít thông tin đến như thế? Chẳng lẽ là có biện pháp giữ bí mật gì đó?
Mặc dù Solan không nhìn thấy thứ mà cô đang tìm kiếm, nhưng hắn có thể đoán được một hai, cười nói: "Tỷ tỷ, tộc Asley lai lịch bí ẩn, trên Tinh Võng cũng không có bao nhiêu giới thiệu, ngươi tìm không thấy đâu."
Sau khi nghe xong, Kỷ Nhiễm cũng không miễn cưỡng.
Cô quan tâm đến Tinh Võng, chứ không quan tâm ai đã phát minh ra nó, giống như ăn một quả trứng, cũng không quan tâm đến một con gà mái đẻ trứng.
Hai tiếng đồng hồ không hề dài, Kỷ Nhiễm cảm thấy mình xem chưa đủ, liền nghe thấy tiểu shota bên cạnh nói: "Tỷ tỷ, gần hai tiếng rồi, ngươi nên offline."
Kỷ Nhiễm: "..
Nhanh như vậy?"
Solan yên lặng mở đồng hồ cho cô nhìn, chứng tỏ hắn không nói dối.
Kỷ Nhiễm không còn cách nào khác đành phải nói: "Được rồi, ngày mai ta lại lên Tinh Võng."
Cô vừa phát hiện trên Tinh Võng có một trò chơi thực tế ảo (3D) rất vui, định trải nghiệm một chút, nào ngờ hết thời gian, không khỏi có chút tiếc nuối, đồng thời cũng cảm thấy sức mạnh tinh thần lực của mình cần phải tăng lên.
Nếu cho những người Trái Đất tiếp xúc với trò chơi thực tế ảo, nhưng lại phát hiện bởi vì gene cùng tinh thần lực của người Trái Đất thấp, chỉ có thể online hai giờ một ngày, quả thực là tra tấn.
Sau khi cả hai ra khỏi khoang thuyền Tinh Võng, liền nhìn thấy người máy Tiểu A đang canh gác bên cạnh.
Tiểu A dùng giọng trầm thấp mê người ôn hòa nói: "Ta rất vui vì chủ nhân có thể ra đúng thời gian quy định! Bây giờ là mười giờ tối, tiểu chủ nhân có muốn ăn khuya hay không?"
Solan xoa xoa bụng, nói: "Lấy tới một ít đi."
Là chủng tộc cao đẳng, rất dễ bị đói, đặc biệt còn đang tuổi ăn tuổi lớn.
Tiểu A vui vẻ đáp lại, vào bếp bận rộn.
Bữa khuya rất nhanh liền làm xong, có thịt bò, bánh rán, mì nước thịt bò, rau câu dừa.
Bánh rán xốp giòn cùng với hương tiêu của thịt bò, thịt bò ngâm trong nước mì, rau cau dừa trắng nõn..
Kỷ Nhiễm thấy liền muốn ăn.
Tài nấu nướng của Solan rất tốt, có thể làm ra những món ăn đẹp mắt qua miêu tả, mà quản gia người máy cũng không tệ.
Từ khi Tiểu A được nâng cấp, không biết có phải Solan đem tài nấu nướng của mình dạy cho nó hay không, đồ ăn do Tiểu A làm cũng rất ngon, ít nhất Kỷ Nhiễm tạm thời chưa chán ăn.
"Tỷ tỷ ơi, ngươi ăn chưa?" Solan hỏi.
Kỷ Nhiễm cưỡng lại sự dụ dỗ, "Không ăn, ta không đói bụng." Bữa tối cô ăn rất nhiều, còn chưa tiêu hóa xong.
"Hơn nữa, ăn vặt buổi tối sẽ khiến ta béo lên."
Solan sửng sốt một chút, không ngờ lại có lý do này, liền nói: "Sẽ không."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!