Editor: Yue.
Cơ thể của người máy dần dần được ghép lại với nhau.
Khi Solan lấy ra một miếng da nhân tạo, hắn đột nhiên quay đầu lại.
Kỷ Nhiễm: "?"
"Tỷ tỷ, ta muốn khoác da cho Tiểu A, làm phiền tỷ xoay người qua hướng khác."
Kỷ Nhiễm không hiểu, "Vậy liền làm đi."
Solan lập tức trầm mặc nhìn cô, nhìn đến khi cô cảm thấy có chút chột dạ không thể giải thích được, mới nghe thấy hắn nói: "Giới tính của Tiểu A là nam."
"Đúng vậy." Đầu người máy ở trên bàn phụ họa.
Khi chương trình được thiết lập, nó đã đặt giới tính của nó là nam.
Kỷ Nhiễm chớp chớp mắt, dần dần hiểu ra ý của hắn, sau đó khuôn mặt nổi đầy những vạch đen.
Có cần như vậy không? Ngay cả khi giới tính của Tiểu A là nam, người máy cũng không phải bằng xương bằng thịt có cục thịt dư thật..
Nghĩ đến đây, Kỷ Nhiễm chợt nhớ đến đoạn mô tả về người máy trí năng trên Tinh Võng, nghe nói làn da của người máy trí năng sẽ làm giống y như nhân loại, thứ nên có đều có, không nên có cũng có..
Kỷ Nhiễm từ từ đứng dậy, nói ra: "Ta sẽ xuống xem xét cây cối trong sân, các người cứ làm đi."
Cô ra sân, nhìn những bông hoa lộng lẫy nở rộ trong sân, Kỷ Nhiễm không nhịn được bật cười.
Cô cảm thấy mặc dù Solan thường không thích nói chuyện, thoạt nhìn rất nghiêm túc, có đôi khi còn chăm sóc cô như một người lớn, nhưng hắn vẫn là con quỷ nhỏ, luôn có một số suy nghĩ hay nài nỉ khiến cô bật cười.
Nhưng mặc kệ tính cách Solan như thế nào, Kỷ Nhiễm đều thấy vô cùng may mắn khi cứu hắn khỏi rừng dị thực.
Mặc dù cô luôn nghe lão Burt nói về thế giới bên ngoài nguy hiểm như thế nào, nhưng cô chỉ mới ở lại thị trấn Gal được ba tháng sau khi cô xuyên tới Tinh Tế.
Dưới sự bảo vệ của lão Burt, cô cũng không có sự hiểu biết rõ ràng về thế giới bên ngoài, về cái gọi là nguy hiểm.
Sau khi lão Burt qua đời, tâm trạng của cô sa sút suốt nửa tháng, mới từ từ ổn định lại.
Lần này cô nhặt được Solan, là lần đầu tiên cô thu hết can đảm, bước ra khỏi thị trấn Gal, cũng là lần đầu tiên đối mặt với thế giới bên ngoài.
Lúc đó, ý định ban đầu của cô là đi đến rừng dị thực để thử sử dụng siêu năng lực Thanh Tẩy, đồng thời tìm cách kiếm tiền.
Thực ra bản chất cô vẫn là một con người sống ở Trái Đất, lớn lên trong thời đại hòa bình, gặp một đứa trẻ bị thương ở bên ngoài, không thể thấy chết không cứu.
Vì vậy, cô đã đưa Solan đến bệnh viện trong thị trấn để điều trị, quan tâm đến nơi ở của hắn, thậm chí nghĩ đến việc nhận nuôi hắn để hắn có thể ở trong thị trấn Gal.
Động thái này thực sự rất mạo hiểm, nhưng sau khi bác sĩ Lăng chấp thuận, cô mới quyết định.
Nếu lúc đó bác sĩ Lăng phản đối, cho dù trong lòng cô có tiếc nuối đến đâu, cô cũng sẽ không thực sự nhận nuôi Solan, sẽ không có chuyện biết rõ nguy hiểm còn muốn đụng vào.
Có lẽ vì lão Burt đã tin tưởng giao cô cho bác sĩ Lăng, nên tự nhiên Kỷ Nhiễm cũng có một sự tin tưởng đối với bác sĩ.
Trong lòng Kỷ Nhiễm thấy may mắn, may mà bác sĩ Lăng đã đồng ý để cô có thể ở bên cạnh Solan, sống cùng hắn, không còn lang thang một mình, không có nơi để nghĩ về.
Lúc Kỷ Nhiễm tưới hoa trong sân và thu hoạch tất cả các loại rau đã chín trong hôm nay, Solan cùng Tiểu A từ trên tầng ba đi xuống.
"Chủ nhân, nhìn thân thể của ta."
Giọng nói của Tiểu A vang lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!