Editor: Yue.
Dưa leo và đậu đũa trong sân đã trưởng thành lần nữa.
Kỷ Nhiễm và Tiểu A cùng nhau hái những cây trưởng thành xuống rồi đưa chúng lên Tinh Võng để bán, để lại một số cây còn đang phát triển để ăn.
Sau khi biết bác sĩ Lăng cũng thích dưa leo, Kỷ Nhiễm thường nhờ người máy Tiểu A đưa một giỏ dưa leo qua đó, cũng chính vì bác sĩ Lăng không từ chối nhận nên cô chắc chắn là bác sĩ Lăng cũng thích dưa leo.
Mặc dù Kỷ Nhiễm không quen biết nhiều với bác sĩ Lăng, nhưng cô có thể nhận ra sở thích của y qua vài lần y đến nhà làm khách, nếu là thứ y không thích, y căn bản sẽ không nhận, cho dù là người quen.
Các khoản tiền tiết kiệm biến thành ba chữ số bởi vì mua kim loại hiếm và vật liệu đã dần dần tăng trở lại.
Trong lòng Kỷ Nhiễm lập tức có quyết định lớn.
Sau khi kiểm tra tinh tệ bên trong tài khoản cá nhân, cô lên phòng làm việc ba tầng, đứng ở cửa nhìn xung quanh, đầu tiên cô nhìn thấy cậu nhóc đưa lưng về phía cửa, đứng trước một chiếc bàn dài bằng kim loại bên cạnh cửa sổ, đang dùng dụng cụ đánh bóng các linh kiện.
Những ngày gần đây, Kỷ Nhiễm thường xuyên nhìn thấy cảnh tượng này, không biết bao nhiêu lần, cô vẫn cảm thấy rất kinh ngạc.
Nếu người đứng ở chiếc bàn kim loại là một người đàn ông trưởng thành, cô sẽ nghĩ đó là điều bình thường, nhưng bởi vì cậu nhóc này sinh ra đã rất ưa nhìn, bộ dạng lúc làm việc lại cực kỳ nghiêm túc, khiến cô không khỏi thất thần.
Cô không biết lai lịch của Solan, nhưng chắc chắn rằng tiểu shota quá thông minh và có khả năng làm việc khác thường này, không thể coi hắn như một đứa trẻ bình thường được.
Có lẽ cũng vì như thế, cho nên lúc trước hắn mới trải qua những chuyện đó, suýt chết trong rừng dị thực.
Sau khi Kỷ Nhiễm lần nữa bổ não ra chuyện yêu hận tình thù của hào môn, mới rón rén bước vào phòng làm việc.
Lúc Kỷ Nhiễm xuất hiện, Solan đã nhận ra.
Chỉ là các linh kiện đang trong quá trình đánh bóng, không thể bị phân tâm.
Cho đến khi các linh kiện được đánh bóng tốt, hắn mới quay đầu nhìn Kỷ Nhiễm, "Sao tỷ tỷ lại tới đây?"
Kỷ Nhiễm bước tới, đầu tiên nhìn lướt qua các linh kiện đã được đánh bóng, rồi nói, "Tỷ tới xem thử, nhóc có cần hỗ trợ gì không?"
"Ta sắp xong rồi." Solan chỉ vào những linh kiện đặt trên bàn, "Còn ba mươi linh kiện, là tất cả những linh kiện cần thay thế đều hoàn thiện."
Kỷ Nhiễm vô thức nhìn qua, thấy chúng đã được đặt ở phía bên kia của bàn kim loại.
Chúng được xếp thành hàng, có lớn có nhỏ, một số nhìn cực kỳ tinh vi.
Ngay cả đối với một người không hiểu gì về máy móc, khi nhìn thấy những linh kiện này, cũng từ đáy lòng cảm thấy việc chế tạo chúng không hề dễ dàng, nhưng chúng quả thực được Solan từng bước từng bước tự tay tạo nên, tốn tâm tư không ít.
Cũng may là gene của Solan cao nên không tốn quá nhiều sức lực.
Người máy Tiểu A bưng trà trái cây và đồ ăn nhẹ mua ở ngoài đi vào.
"Chủ nhân, tiểu chủ nhân, các ngươi đói bụng không, trước ăn đồ ăn vặt và uống trà đi! Tiểu chủ nhân, nghỉ ngơi một chút đi." Người máy Tiểu A khuyên nhủ.
Kỷ Nhiễm lấy trà trái cây rót cho Solan một cốc, "Tiểu A nói đúng, nhóc thật sự nên nghỉ ngơi một chút."
Từ sau khi mua được vật liệu mình cần, Solan đã ở trong phòng làm việc một tháng trời, đến trường học trên Tinh Võng cũng xin nghỉ.
May mắn trường học Tinh Võng khác trường thật, nội quy trường không khắt khe, có thể xin nghỉ tùy ý, chỉ cần làm bài kiểm tra, hoàn toàn dựa vào thành tích nói chuyện.
Lấy tốc độ học tập của Solan, nghỉ một tháng không thành vấn đề.
Solan ngoan ngoãn bảo cô ngồi xuống uống trà.
Ánh nắng xuyên qua cửa sổ, cả căn phòng bừng sáng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!