Editor: Yue
Solan chủ động giúp cô xách đồ, Kỷ Nhiễm sao có thể nhờ một đứa trẻ giúp, đưa cho cậu cái túi đựng đồ ăn vặt – cái túi nhẹ nhất.
Solan thấy cô không miễn cưỡng xách hai túi đồ, cũng không nài nỉ nữa.
Trên đường về, cả hai đi dạo phố.
Bọn họ đi dạo trên đường, trên đường cũng không có nhiều người đi bộ, cây trồng thành một hàng ở hai bên đường che kín ánh nắng trên đỉnh đầu, tạo ra một mảnh bóng râm mát lạnh.
Đột nhiên, Solan nói: "Về sau ta sẽ kiếm tiền để nuôi tỷ tỷ, tỷ không cần lo lắng tinh tệ không đủ dùng, muốn mua gì cứ mua."
Kỷ Nhiễm: "?" Chuyện gì đã xảy ra vậy, cô nghe nhầm sao?
Tiểu shota đang cầm túi đồ ăn vặt, khuôn mặt xinh đẹp như thiên thần ngước nhìn cô, "Một thời gian nữa ta sẽ kiếm tiền và nuôi tỷ tỷ."
Ánh nắng tinh khôi từ trên lá rơi xuống khuôn mặt trắng nõn đáng yêu của hắn.
Đôi mắt màu xanh lam lóe lên ánh sáng rất đẹp, Kỷ Nhiễm cảm động trước vẻ mặt nghiêm túc của hắn.
Tiểu shota thật là một đứa trẻ ngoan, còn chưa lớn đâu, đã muốn kiếm tiền nuôi cô rồi.
Kỷ Nhiễm cảm động không chịu được, cười với hắn: "Solan giỏi quá! Vậy ta chờ đó."
Tối nay, Kỷ Nhiễm không thể không nấu một bữa "cơm nhà làm" cho tiểu shota.
Nguyên liệu nấu ăn đều được loại bỏ năng lượng cuồng bạo, bởi vì cô không nỡ để tiểu shota ăn những nguyên liệu có năng lượng cuồng bạo đó, cho dù nó chỉ để lại một ít tàn dư năng lượng cuồng bạo trong cơ thể, chỉ cần đi bệnh viện thanh lọc là xong, cô vẫn không bỏ qua được.
**
Hai ngày sau, Kỷ Nhiễm cuối cùng cũng nhận được thông tin quang não từ bác sĩ Lăng.
Khi bật lên, bác sĩ Lăng xuất hiện trên màn hình quang não, mặt mày thanh tú cảnh đẹp ý vui, giọng như gió nhẹ bay, "Hai ngày này ở thị trấn Gal vô cùng bình thường, không có người từ bên ngoài đến, vùng lân cận rừng dị thực cũng như bình thường."
Tất cả mọi thứ như thường lệ, nghĩa là không có người tìm Solan, thậm chí không có ai tới xác nhận sinh
-tử của hắn.
Kỷ Nhiễm nhìn bác sĩ Lăng trong màn hình ánh sáng, có chút mừng rỡ nói: "Vậy tôi có thể nhận nuôi nó không?"
"Có thể." Bác sĩ Lăng nói, "Miễn là ngươi có thể nhận được sự đồng ý của nó."
Kết thúc cuộc trò chuyện với bác sĩ Lăng, Kỷ Nhiễm vô cùng vui vẻ đi tìm tiểu shota.
Solan đang ngồi trong sân, nhìn chằm chằm vào những chậu cây trong góc, một trong số đó đang nở hoa, nhưng hắn
Vẫn không thể nhìn ra đó là loại cây gì.
Chúng phát triển rất tốt, không có một tia tia năng lượng cuồng bạo nào, tựa như thực vật bình thường hoàn toàn tự nhiên.
Chỉ cần vài chậu cây hoàn toàn tự nhiên này, dù không phải cây cảnh cũng có thể được bán với giá tốt trên Tinh Võng.
"Solan."
Solan quay đầu nhìn sang, thấy thiếu nữ có khuôn mặt trẻ thơ đang đứng trên ban công gọi về phía này, liền đứng dậy chạy tới không chút do dự.
"Tỷ tỷ ơi, có chuyện gì vậy?"
Kỷ Nhiễm nhìn tiểu shota đang chạy tới, trong lòng tràn đầy vui mừng, không khỏi nói: "Solan, ta muốn nhận nuôi nhóc, nhóc có bằng lòng không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!