Editor: Yue
Trời còn chưa sáng, Kỷ Nhiễm liền tỉnh lại.
Lúc mới tỉnh dậy còn hơi mơ hồ, trong tiềm thức muốn sờ điện thoại để kiểm tra thời gian nhưng lại chạm vào đầu giường trống không.
Cô ngây người, ý thức rốt cuộc cũng tỉnh lại, ngơ ngác nhìn trần nhà mờ mịt trong phòng, mơ hồ có thể nhìn thấy đường cong lạnh băng của kim loại, toàn bộ phòng tràn ngập một loại hơi thở kim loại lạnh lẽo.
Sau một lúc lâu, cuối cùng cô cũng tỉnh táo, vén chăn lên rời giường.
Sau khi tẩy rửa sạch sẽ bản thân một chút, Kỷ Nhiễm mở cửa vào bếp, lấy dung dịch dinh dưỡng hương dứa làm bữa sáng.
Cô đứng trên ban công, liếc nhìn bầu trời mờ ảo phía xa, máy móc nuốt xuống.
Nơi ở hiện tại của Kỷ Nhiễm là thị trấn Gal trên Tự Do tinh.
An ninh công cộng của nó không được tốt lắm.
Điều đáng khen ngợi là thị trấn Gal là thị trấn duy nhất gần đó lắp đặt vòng phòng hộ, có thể chống lại công kích của các loài động vật, thực vật biến dị, lọc một số tia vũ trụ có hại, miễn cưỡng có thể được xưng là nơi đáng sống.
Vứt ống dung dịch dinh dưỡng đã cạn vào thùng rác, Kỷ Nhiễm cầm ba lô trên bàn mở cửa đi ra ngoài.
Hôm nay, cô muốn đến rừng dị thực bên ngoài thị trấn để tìm thứ gì đó có thể đổi lấy Tinh tệ.
Nó có thể là một loài thực vật biến dị có giá trị y học hoặc một loại trái cây ăn được mà không bị ô nhiễm năng lượng, hoặc một số loài thực vật được đánh giá cao
-- Tiền đề là những cái cây này không có tính công kích.
Sau khi ra khỏi nhà, Kỷ Nhiễm đi bộ mười phút đến trạm dừng tàu bay gần nhà cô nhất.
Không có nhiều người trên trạm dừng, có khoảng một chục người, tất cả đều là những nhà thám hiểm* đi dã ngoại hôm nay.
(*Yue: Đi vào vùng xa lạ hoặc hiểm trở ít ai đặt chân tới, để khám phá, khảo sát.
Thám hiểm bao gồm các hoạt động mang tính phiêu lưu mạo hiểm nhằm mục đích khám phá tìm kiếm những điều bất ngờ chưa được biết đến.
-gg)
Họ ăn mặc tương tự như Kỷ Nhiễm, mặc những bộ đồ dã chiến gọn gàng, mang theo một chiếc ba lô có thể đựng đồ, vũ khí và dụng cụ thu thập được buộc quanh eo và đùi.
Kỷ Nhiễm liếc nhìn những người này, yên lặng tìm một địa phương không đáng chú ý để ngồi.
Lúc 6: 00 giờ Gal, một chiếc tàu bay dừng ở trạm này.
Một chú robot mô phỏng chân thật đứng cạnh cửa tàu, mỉm cười với những vị khách bước lên tàu: "Chào mừng quý khách đến với tàu bay ST-103, quý khách vui lòng lấy quang não ra quẹt thẻ để lên tàu."
Kỷ Nhiễm là người cuối cùng lên tàu bay.
Khi lên tàu bay, cô giơ tay lên, đưa vòng quang não* trên cổ tay chạm vào cảm biến trong tàu, 'Bíp' một tiếng, Kỷ Nhiễm thấy tài khoản cá nhân trong vòng quang não đã bị trừ đi hai mươi tinh tệ.
(*Yue: Có thể được xem là CănCướcCôngDân phiên bản điện tử.
Mà nhiều chức năng hơn)
Một ống dịch dinh dưỡng hương trái cây chỉ cần hai tinh tệ, hai mươi tinh tệ có thể mua mười ống dịch dinh dưỡng hương trái cây.
Kỷ Nhiễm tuy không nghèo nhưng vẫn cho rằng giá vé hơi đắt.
Chẳng trách người muốn đi ra ngoài đều phải lên kế hoạch cẩn thận mỗi khi đi tàu bay.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!