Đám người Lâm Hà nhìn thấy Lôi Lực rốt cuộc rời khỏi, trong lòng cũng lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm. Tuy nói Lâm Động trong thời gian này biểu hiện thực lực cực kỳ kinh người, nhưng thật sự muốn chống lại Lôi Lực, một người đã sớm ở bên ngoài có danh tiếng là thiên tài, trong lòng bọn họ cũng không thấy có gì tốt, cho nên, có thể tránh được giao thủ ở lúc này, đương nhiên đó là tình huống tốt nhất.
"Hắc hắc, Lâm Hà, xem ra Lâm gia ngươi rốt cuộc đã xuất ra một tiểu tử đặc biệt khác thường" Ngô Vân nhìn Lôi Lực rời khỏi, lúc này mới xoay người lại, ánh mắt lướt qua trên người Lâm Động, cuối cùng nhìn về phía Lâm Hà, cười nói.
Lâm Hà liếc nhìn hắn, chợt vỗ vỗ bả vai Lâm Động, khá tự hào cho biết:
"Đó là đương nhiên. Lấy tốc độ tu luyện của biểu đệ Lâm Động, muốn vượt qua các ngươi không phải là chuyện khó khăn."
Đối với điệu bộ ra vẻ có thật nhiều lòng tin của Lâm Hà, Lâm Động cũng chỉ có thể lắc đầu không biết làm sao, sau đó hướng về phía Ngô Vân cười nói:
"Việc hôm nay, xin đa tạ."
Hắn đương nhiên nhìn ra được Ngô Vân dẫn người lộ diện thật ra là muốn quấy rối, để Lôi Lực không cách nào an tâm ra tay với hắn.
"Không có gì phải tạ ơn, chúng ta cùng Lôi Lực cũng coi như là đối đầu. Có thể làm cho hắn khó chịu, ta rất vui lòng để làm." Ngô Vân khoát tay áo, cười. Ở trước mặt Lâm Động cũng không có lên mặt ra oai.
Từ trận giao thủ ngắn ngủi mới vừa xảy ra giữa người này và Lôi Lực, hắn nhìn ra được thực lực của người này e rằng, nếu đem so với hắn, không kém bao nhiêu.
Lâm Động cười cười.
Xem ra quan hệ của Cuồng Đao Võ Quán cùng Lôi Tạ hai nhà vẫn như trước, không tốt cho lắm. Nói như vậy, đối Lâm gia bọn hắn, đây cũng là tin tức tốt.
Dù sao nếu mà tam đại thế lực liên hiệp lại, với thực lực mới khôi phục của Lâm Khiếu, chỉ sợ cũng không có cách nào chống lại.
"Thời gian không còn sớm, ta đi trước đây. Ha ha, Lâm Động, hẹn gặp vào cuộc săn thú, bất quá đến lúc đó ta sẽ cùng ngươi giao thủ, hy vọng có thể đánh cho thống khoái chút."
Hai người lại hàn huyên thêm một hồi, rồi Ngô Vân phất phất tay, sau đó xoay đi dẫn người rời khỏi.
"Chúng ta cũng trở về thôi."
Nhìn thoáng qua khung cảnh gần như tán loạn này, Lâm Động cũng cười một tiếng, nghiêng đầu hướng về đám ngươi Lâm Hà, nói.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Ân.
Đã trải qua xung đột vừa rồi, đám người Lâm Hà cũng không muốn ở lâu, lập tức gật đầu. Vì vậy, đám người còn lại đang nhìn chăm chú cũng lũ lượt kéo nhau đi.
***
Sau khi trở lại Lâm gia, Lâm Động cùng Thanh Đàn cũng không có lập tức trở về Tiểu Sơn Đầu (nhà nhỏ dưới chân núi). Tính toán theo thời gian, hôm nay vừa đúng là cuối tháng, chính là thời điểm tụ tập liên hoan của Lâm gia.
Mỗi tháng vào thời gian này, thành viên trọng yếu trong gia tộc đều hội tụ ở chung một chỗ, hồi báo lại tình hình trong tháng.
Vốn là trước đây, Lâm Động không cách nào tham gia loại tụ họp này, bất quá sau khi Tộc Hội kết thúc, địa vị hắn ở trong Lâm gia cơ hồ là bay thẳng lên, thậm chí, hắn cũng có một chỗ vị trí trong buổi tụ họp của gia tộc hôm nay.
Trăng tròn nhô lên cao trên bầu trời, ánh trăng lạnh như băng, chiếu nghiêng xuống bao phủ cả một vùng.
Hậu viện Lâm gia lúc này hết sức náo nhiệt, hơn mười người ghé vào bàn tròn lớn, tiếng cười rộn rã không ngừng.
Lâm Động ngồi ở vị trí bên trái, ở phía dưới hắn còn có Lâm Hà, Lâm Hoành cùng những tiểu bối có chút ưu tú trong Lâm gia.
Điều duy nhất làm cho Lâm Động có chút vui mừng trong buổi liên hoan này chính là gặp được Lâm Khiếu, người vẫn hay bận rộn nhiều việc của Hỏa Viêm Trang trong thời gian vừa qua.
Ở tại bàn ăn, vị trí đứng đầu tất nhiên là Lâm Chấn Thiên. Giờ phút này, lão nhân gia cùng Lâm Khiếu đang trò chuyện với nhau, hỏi han đến tình hình của Hỏa Viêm Trang gần đây.
Sau khi xét duyệt xong, hắn gật đầu hài lòng, sau đó ánh mắt cười cười đột nhiên di chuyển về hướng Lâm Động.
"Hôm nay ta nhận được tin, bọn tiểu tử các ngươi cùng tiểu bối Tạ gia xảy ra xung đột, hơn nữa cuối cùng còn khiến tiểu tử Lôi Lực của Lôi gia bỏ đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!