Chương 21: Lâm Vẫn

Dưới vô số ánh mắt chăm chú, Lâm Chấn Thiên đứng dậy, hướng về bàn thượng khách chắp tay, cười rạng rỡ:

- Hôm nay chính là ngày hội thi tài trong tộc của Lâm gia chúng ta! Đa tạ chư vị đã đến đây cổ vũ ủng hộ. Có mặt ở đây đều là người quen biết cả, cho nên lão phu cũng không nhiều lời vô ích, xin được vào thẳng chính đề.

Dứt lời, Lâm Chấn Thiên đưa mắt nhìn Lâm Khẳng, lão bèn gật đầu mỉm cười, tiến vào bãi đất rộng rãi trong Thí Luyện Quán rồi rút ra một cái ống trúc. Bên trong ống, có rất nhiều thẻ trúc.

- Quy củ vẫn như trước, rút thăm tìm đối thủ!

Tiểu gia hỏa nào tham gia thi đấu của gia tộc, thì đi ra rút thăm!

Nghe Lâm Khẳng nói xong, trong Thí Luyện Quán có hơn bóng người hiên ngang tiêu sái lục tục bước ra. Rồi từng người một bốc lấy thẻ trên ống trúc.

- Ở đây có năm bãi đấu, ai bốc được thẻ trước số năm thì bước ra.

Nhìn mọi người đã rút thăm xong, Lâm Khẳng mới chỉ vào năm cái thạch đài cười nói.

Lâm Động nhìn thoáng qua cái thẻ trúc trong tay. Chỉ thấy mặt trên sơn trắng, dùng mực son viết vào một chữ Tứ, liền không chậm trễ tiến đến thạch đài số bốn.

Sau khi hắn lên đài, lập tức nhìn thấy một tên mập mạp múp míp đã đứng đó tự bao giờ, nhất thời há miệng trợn mắt...

- Lâm Trường Thương, sao lại là ngươi?

Lâm Động kinh ngạc nhìn khuôn mặt béo tròn đầy bất đắc dĩ của Lâm Trường Thương, buột miệng.

- Ta nào có muốn a... Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Lâm Trường Thương méo miệng than thở. Từ sau khi Lâm Động đánh bại Lâm Sơn, gã đã hiểu rõ một điều, Lâm Động bây giờ không phải là Lâm Động ngày xưa. Nếu mà đánh nhau, thì quá nửa phần gã không phải là đối thủ của hắn.

Có điều rút thăm lại là chuyện ngẫu nhiên, gã không có khả năng bỏ cuộc, nếu không lúc trở về, cha gã há có thể tha thứ cho gã được sao!

Lâm Động cũng tỏ vẻ đồng tình, khẽ lắc đầu:

- Cứ yên tâm, ta sẽ rất nhẹ tay...

-...

Lâm Trường Thương cũng không biết nói gì, nhãn thần có chút u oán ảo não.

Hai người đang bất đắc dĩ đứng nhìn nhau, thì sau khi khi Lâm Khẳng nhìn thấy nhóm đầu tiên đều đã lên đài, mới vung tay hô lớn:

- Cuộc thi tài trong tộc, bắt đầu!

Tiếng hô của Lâm Khẳng vừa dứt, bầu không khí bên trong Thí Luyện Quán lập tức sôi động hẳn lên. Trên thạch đài, mấy bóng người chớp động rồi bắt đầu va chạm, cực kỳ kịch liệt.

- Hắc hắc, hai tháng trước ta cũng đã tiến vào Thối Thể Đệ Tứ Trọng. Lâm Động, ngươi cũng phải cẩn thận đó!

Nghe hiệu lệnh tỉ thí bắt đầu, Lâm Trường Thương chợt cười hắc hắc, thân thể khẽ rung lên. Thân hình mũm mỉm mập mạp của gã bất ngờ trở nên săn chắc cứng rắn hẳn. Chỉ thấy gã vừa nhấc chân lên, đã như một mũi tên lao thẳng về phía Lâm Động.

Nhìn cái bộ dạng hoạt kê của gã, Lâm Động không khỏi bật cười. Khi hắn còn đang cười thì Lâm Trường Thương cũng đã áp sát. Thân hình gã thoáng chững lại, cái chân phải to bè cực nhanh đá lên người Lâm Động.

- Võ Học Nhất Phẩm, Liệt Thạch Thối?

Nhận thấy cước phong đầy thanh thế của Lâm Trường Thương, Lâm Động khá là kinh ngạc. Hắn không ngờ gã cũng tu luyện võ học, tuy đối với hắn mà nói, chừng đó vẫn không thể mang lại uy hiếp gì.

Lâm Động phóng tay ra thật nhanh, linh hoạt luồn qua cước phong của Lâm Trường Thương mà vỗ lên đùi của gã.

- A!

Một chưởng vừa đến, chỉ nghe Lâm Trường Thương hét thảm một tiếng, thân hình loạng choạng thối lui, phệch mông té ngồi lên mặt đất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!