Chương 1307: Tiến vào Tổ Cảnh

Trên Loạn Ma Hải, một thân ảnh tuyệt sắc với bộ váy trắng đứng trên không, tay nàng cầm thanh kiếm dài ba thước, mái tóc dài buông đến hông, gương mặt hoàn mỹ không chút tỳ vết mang vẻ lạnh lùng và mạnh mẽ, nàng nhìn chăm chăm về hư không phía xa, ở phía đó có một luồng áp lực đáng sợ đang áp sát.

Dị Ma Hoàng đang tới!

Lăng Thanh Trúc nắm chặt thanh kiếm, môi mím lại, nàng cúi xuống nhìn vô vàn ánh mắt kinh hoàng, rồi quay sang đoá băng liên, ánh mắt lạnh lùng ánh lên sự dịu dàng.

- Trước đây cứ để chàng phải đuổi theo ta, giờ hãy để ta bảo vệ chàng!

Bàn tay cầm kiếm siết chặt hơn, gân xanh nổi lên làn da trắng ngần, gương mặt tuyệt mỹ của Lăng Thanh Trúc đầy vẻ cương quyết.

Mọi ánh mắt đều nhìn lên thân ảnh ấy, gió nhẹ làm lay động mái tóc khiến tạo nên khí chất thoát tục như thần tiến làm cho mọi người như chìm đắm trong vẻ đẹp ấy.

Uỳnh uỳnh!

Tiếng sấm rền ngày một tới gần, chỉ thấy trên bầu trời, ma khí giống như hắc vân ập tới, lan ra toàn bộ bầu trời Loạn Ma Hải trước vô số ánh mắt sợ hãi.

Sâu trong ma khí dường như có con mắt lạnh lùng mà tàn độc đang nhìn ra trời đất này, rồi dừng lại ở Lăng Thanh Trúc.

- Sức mạnh thật quen thuộc…

Trong đám ma vân vọng ra một giọng nói lạnh lùng giống như ma thần nơi cửu u, không có chút cảm xúc nào nhưng lại khiến cả đất trời rung chuyển vì thứ sức mạnh khủng khiếp.

- Dị Ma Hoàng…

Sắc mặt Sinh Tử Chủ bọn họ trắng bệch nhìn ma vân đang bao trùm toàn bộ không gian, thấp thoáng có thể thấy một cái vương toạ với một thân ảnh bên trên, chỉ có điều không ai nhìn rõ được dung mạo của hắn.

-Nơi này thật khiến người ta hoài niệm.

Nhưng Phù Tổ hình như không còn nữa nhỉ, thật đáng tiếc.

Giọng nói ấy mang chút ý cười rồi đầy vẻ châm chọc nói:

- Hắn ta rõ ràng cùng mục đích với ta nhưng kết quả lại đi theo cái gọi là đại nghĩa…Thôi…nói chung là ta vẫn thắng.

Hắn khẽ cười rồi chuyển ánh mắt từ Lăng Thanh Trúc sang đoá băng liên, nheo mắt lại:

- Xung kích Tổ Cảnh sao? Đúng là không thể coi thường các ngươi được, nhưng ta e sẽ không cho các ngươi cơ hội ấy đâu…

Uỳnh!

Ngay khi hắn dứt lời, chỉ thấy ma khí đặc quánh tụ lại biến thành một ngọn lửa khổng lồ.

Vút!

Ngọn lửa đen dường như biến thành một cái mặt quỷ hung hãn, ma hoả ập thẳng tới đoá băng liên.

Soạt!

Lăng Thanh Trúc bay vút tới phía trước băng liên, gương mặt đầy băng hàn, ánh sáng hỗn độn bỗng lan toả quanh người.

Cả trời đất như cộng hưởng cùng với ánh sáng hỗn độn kia, thiên địa chi lực vô cùng vô tận điên cuồng hội tụ.

- Thái Thượng, trảm ma!

Lăng Thanh Trúc nắm chắc thanh kiếm chém xuống, trong đó không có bất cứ chiêu thức tinh diệu nào, khi lưỡi kiếm chém xuống, cả Loạn Ma Hải bị tách ra một khe nứt sâu hàng vạn trượng.

Một đường kiếm quang hỗn độn chém xuống ngọn ma hoả mặt quỷ kia. Nó phát ra tiếng kêu thảm thiết, bị kiếm quang mạnh mẽ chặn lại nhưng ma hoả cũng không ngừng xâm thực ánh sáng hỗn độn.

- Ngươi vận dụng được sức mạnh này đến mức đó sao…Quả nhiên người thuộc thế giới này vẫn có ưu thế hơn…

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!