Chương 6: (Vô Đề)

Alex Li nhớ rõ thanh âm của mẹ mình, cho tới giờ đều trầm thấp và mềm mại như vậy, hoàn toàn không giống một người phụ nữ có huyết thống Ireland. Bà xinh đẹp, dịu dàng, biết đọc lòng người, ngoại trừ Chúa ra, chồng và gia đình chính là toàn bộ thế giới của bà.

Bà nghiêm khắc dựa theo《 Kinh Thánh 》để chỉ đạo cuộc sống của mình, đồng dạng hy vọng mỗi thành viên trong nhà tương lai đều có thể được tiếp tục sống cùng nhau trên thiên đường, nhưng khi bà phát hiện đứa con duy nhất của mình cư nhiên đã được định sẵn một chỗ ở địa ngục, bà kinh hoàng.

Mới đầu bà cũng không tin, bởi vì Alex đã kết hôn, hơn nữa có một bảo bối đáng yêu như thiên sứ, bà cũng cố gắng khuyên bảo Fanny từ bỏ ý định ly hôn, nhưng sau khi con trai khai thật nó từng trốn vợ cùng chín gã đàn ông ăn nằm trên giường, người mẹ này bắt đầu nguyền rủa Alex, hơn nữa như mất trí phát tiết oán hận và tuyệt vọng trong lòng.

Alex nhớ vô cùng rõ ràng thanh âm của bà khi đó trong điện thoại, vừa bén nhọn lại vừa điên cuồng, căn bản không cách nào làm cho người ta liên hệ được với khi bà bình thường ưu nhã. Loại thanh âm này cũng như tiếng nghẹn ngào của cha, thật sâu khắc vào trong đầu anh.

Hiện giờ anh rất khổ sở phát hiện cha xứ Matthew Oliver trước mặt đang dùng giọng điệu rất tương tự mẹ mình nói với anh về hiệp hội

"Những người kiên trinh" điều này làm cho anh lại sinh ra ý niệm muốn bất chấp tất cả để chạy trốn trong đầu.

Nhưng anh không thể làm vậy được, anh phải khống chế bản thân đừng vì sự tức giận và sợ hãi đang bành trướng trong ngực mà bất lịch sự với người đứng đầu những con chiên của Chúa này.

Cha xứ Matthew Oliver cũng không chú ý tới hai tay cảnh thám nắm chặt cùng cơ mặt rung động, chỉ đắm chìm trong sự cuồng nhiệt tôn giáo của mình.

"Tôi hy vọng ngài có thể hiểu rõ chuyện tôi muốn làm, ngài cảnh quan!" Cha xứ trẻ tuổi đẹp trai dùng thanh âm thanh thúy của ngài tiếp tục nói, "Tác dụng tôi tạo ra được là phóng đại tình yêu của Chúa đối với mọi người, để bọn họ phân biệt được tội ác!

Tôi hy vọng làm một người chăn dắt tốt, vì bọn họ chiếu sáng con đường! Tôi đem phẩm đức bọn họ đã dựng nên tiến một bước làm cho vững chắc thêm, đồng thời, tôi tiếp nhận họ bộc lộ bất an, bối rối, thống khổ, cùng đấu tranh!

Trong mắt tôi những người có thể tự động gia nhập hiệp hội 'Những người kiên trinh' là những dũng sĩ dám đối mặt với chính mình, cho nên tôi không cần nhận thức từng người trong họ để xác định tác dụng của giảng đạo có thể sinh ra trong lòng bọn họ, tôi chỉ cần biết rằng mỗi lần số lượng thánh giá đang gia tăng là đủ rồi......Được rồi.

"Alex nhấc tay lên, khắc chế không lộ ra vẻ mặt chán ghét,"Vậy xin nói cho tôi biết tại sao ngài lại muốn người trong hiệp lội lưu lại tên và phương thức liên lạc của mình chứ?

"Cha xứ Oliver giải thích:"Đó cũng không phải cho tôi, cảnh quan, tuyệt đối không phải tôi muốn nắm giữa tư liệu gì của họ, đây là để giúp đỡ trao đổi giữa các thành viên.

Sau khi kết thúc bài giảng có vài người họ có lẽ có thể trở thành bạn bè, hoặc cổ vũ lẫn nhau.Tại sao bọn họ biết lẫn nhau được? Thông qua quyển sổ của ngài sao?Đúng vậy.Quyển sổ kia đặt ở đâu?Mỗi lần giảng đạo tôi sẽ đặt nó dưới tượng thánh, chính là bên cạnh thánh giá của họ.Ý của ngài là, chỉ cần nguyện ý, thành viên hiệp hội có thể tùy ý thu được phương thức liên lạc với những người khác?

"Cha xứ Olivier sờ sờ tay mình, gật đầu. Alex thở dài một hơi, đột nhiên đối với người trước mặt này tràn ngập bất đắc dĩ:"Đã như vậy, cha xứ, xin cho chúng tôi xem quyển sổ này, được không?Xin lỗi, cảnh quan, nếu như trước kia, tôi sẽ không còn cách nào khác cho hai người xem.

"Bề tôi của Chúa trừng mắt,"Trên thực tế, nó đã sớm biến mất rồi.Cái gì?

"Billy White nhịn không được hô lên, sau đó dời mắt về phía cộng sự của cậu ta. Alex đè lại ấn đường truy hỏi:"Nó biến mất vào lúc nào?Đại khái đã vài tháng rồi thì phải?Sao lại không thấy đâu nữa? Là có người trộm nó, hay nguyên nhân nào khác?Tôi cũng không biết nói sao.

"Cha xứ nhún nhún vai,"Mỗi lần giảng đạo nó đều đặt phía dưới tượng thánh, vừa vào giáo đường có thể thấy ngay, là dựa vào phía dưới bên trái tượng Đức Mẹ và Chúa hài đồng.

Nhưng có một lần có một hội viên mới tới vừa định ký sổ lại phát hiện không thấy nó đâu nữa.Ngài bình thường đặt quyển sổ này ở đâu?Ngay trong tủ treo quần áo của phòng nghỉ, đặt cùng những thánh giá này.

"Alex nhìn cái tủ kia một chút, nó ngay cả khóa cũng không có:"Vậy ngài về sau có sổ đăng ký mới không?À, có, mọi người lại viết một lần nữa, bất quá có vài người đã rời khỏi thì mất liên lạc.

"Cha xứ Matthew Oliver lại xoay người lấy ra một quyển sổ bìa cứng, đưa cho cảnh thám tóc đen. Alex mở ra quyển sổ tràn ngập hơn mười nét chữ khác nhau kia, ở trang thứ ba và trang thứ năm lần lượt phát hiện tên của Edward Bant và Chris Lou Carey. Anh khép quyển sổ lại:"Cha xứ, tôi muốn đem quyển sổ đăng ký này về hợp tác điều tra. À, còn phải có một thánh giá nữa.À, đương nhiên là được, cảnh quan.

"Vì vậy người đàn ông tóc đen lễ phép để lại số điện thoại mình cho cha xứ:"Vô cùng cảm tạ ngài đã bớt thời gian đón tiếp chúng tôi, cha xứ, nếu vạn nhất ngài nhớ tới vài nét đặc thù của thành viên hiệp hội, hoặc tên, xin nói cho chúng tôi biết.Được, nhưng mà cảnh quan --

"Alex cắt ngang lời ngài:"Đương nhiên, tôi nói chính là vạn nhất.

"Cha xứ mắt lam rốt cuộc gật đầu, ông tiễn hai người cảnh sát kia ra khỏi giáo đường, lúc chia tay cẩn thận hỏi han:"Cảnh quan, vụ án giết người ngài nói, chẳng lẽ có liên quan đến thành viên của hiệp hội 'Những người kiên trinh'?Đúng vậy, cha xứ.Nhưng mà, bọn họ đều là người ôn hòa.

"Matthew Oliver sốt ruột nói,"Tôi tin họ đều rất thiện lương, sẽ không thương tổn người khác đâu --Alex lắc lắc đầu:Không không, cha xứ, ngài hiểu lầm ý của tôi rồi. Kỳ thật, tín đồ của ngài là nạn nhân

-- Có hai thành viên của hiệp hội 'Những người kiên trinh' bị người ta chặt đầu.

"Trên khuôn mặt đẹp trai của bề tôi của Chúa lộ ra vẻ kinh hãi, trợn mắt đứng bất động tại chỗ nhìn. Billy White ngồi bên cạnh Alex, lật xem danh sách thành viên hiệp hội"Những người kiên trinh

"lấy được từ chỗ cha xứ. Cậu ta đối với cuộc sống hiện tại vẫn còn có nhiều người vui với phái Thanh Giáo (giáo phái ở nước Anh, thế kỉ XVI - XVII, giáo phái theo chủ nghĩa đạo đức) cảm thấy cực kỳ lạ lùng."Trưởng quan, ngài không có thấy vị cha xứ kia mặc dù dáng mạo không tồi, nhưng có chút khiến người ta chán ghét sao?

"Thanh niên mắt xám bình luận nói:"Nói thật ra, tôi thật không dám tưởng tượng sẽ có người có thể mỗi tối cuối tuần ngồi trong giáo đường nghe ông ta nói dông dài đến hừng đông.Tôn giáo là thứ dễ khiến người ta bị nghiện, cũng như ma túy vậy.

"Alex một bên lái xe một bên nhàn nhạt nói,"Mặc dù Chúa thật vĩ đại, nhưng người đại diện mà ngài chọn lại tốt xấu lẫn lộn, cha xứ Oliver chỉ là một người tương đối kỳ lạ trong đó.Hiệp hội cha xứ này sáng lập thật sự quá mức lý tưởng chủ nghĩa.Đúng vậy, chẳng qua đối với rất nhiều người mà nói, việc bọn họ làm đối với mình có ý nghĩa là đủ rồi. Huống hồ hiệp hội này hợp pháp hơn nữa vô hại, chỉ là một tổ chứ tôn giáo cỡ nhỏ rất bình thường.Nhưng đã có hai thành viên bị hại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!